- Tiểu hài tử!
Tông chủ Kim Cương tông phát ra thanh âm thê lương, hận ý đạt đến cực hạn, nhưng nhất thời nửa khắc cũng không tìm được hắn, chỉ có thể toàn lực dập tắt lửa.
Cùng lúc đó, bên trong một chỗ kiến trúc hoa lệ của Kim Cương tông, sau khi thân ảnh Hứa Thanh bay nhanh vào, liền vơ vét vật có thể vơ vét mang đi, sau đó phóng hỏa ngay tại chỗ, rồi cấp tốc rời khỏi.
Toàn bộ quá trình đều xảy ra rất nhanh, cho đến không lâu, ở trong náo động, Hứa Thanh đến một kiến trúc mà trình độ xa hoa rõ ràng lớn hơn kiến trúc lần trước rất nhiều, cũng thấy được bảng hiệu của nó.
- Tàng Bảo Các?
Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ, tay phải giơ lên tung ra một quyền.
Cánh cửa lớn của Tàng Bảo Các lập tức vỡ vụn, khói độc bên ngoài lan tràn vào trong, Hứa Thanh tùy theo bước vào, thấy được từng dãy kệ ở bên trong.
Trên kệ để các loại đan dược, linh tệ cùng trọng bảo.
Hứa Thanh quét mắt qua một cái, trái tim trở lên điên cuồng, lập tức đi lên muốn mang đi toàn bộ, vơ vét một phen liền muốn ly khai.
Nhưng ánh mắt của hắn ngưng tụ lại, chú ý vào bên trong Tàng Bảo Các, khói độc đang xâm nhập vào khe hở trên một cái vách tường, những tia sáng mơ hồ bay vòng quanh tạo thành hình dạng một cái cửa, dường như ngay ở đó có một cái cửa ngầm.
Vì vậy lông mày Hứa Thanh nhướng lên, trực tiếp đi lên một bước, trong tiếng nổ vang, cánh cửa ngầm xuất hiện khe nứt, nhưng không có vỡ vụn.
Hứa Thanh khẽ di một tiếng, hàn mang trong mắt chớp động, trong cơ thể truyền ra âm thanh ken két, hư ảnh của Khôi bỗng nhiên biến ảo ở sau lưng, gào thét không tiếng dung nhập với cánh tay của hắn, hóa thành một quyền toàn lực.
Oanh một tiếng, cánh cửa ngầm chia năm xẻ bảy, lộ ra một cái phòng tối.
Vật phẩm bên trong không có nhiều lắm, chỉ có một cái túi nhỏ cỡ lòng bàn tay.
Hứa Thanh có chút kinh ngạc, đang giơ tay lên chụp lấy.
Nhưng vào lúc này, phía dưới cái túi tràn ra ánh sáng mãnh liệt, từng đạo từng đạo hình vẽ phức tạp được phác họa trên mặt đất theo ánh sáng lập lòe, hình thành từng lưỡi đao gió xoay tròn bắn lên không, ngăn cản cánh tay đang chộp tới của hắn.
Hứa Thanh lập tức thu tay lại, nhìn đao gió, trong ánh mắt lộ ra quang mang kỳ dị, hắn cảm thấy thứ này nhất định là cái bảo bối, vì vậy quét về những hình vẽ ở phía dưới cái túi.
- Đây là cái gì?
Hứa Thanh nhíu mày, sau khi cảm thụ thấy ở trên chúng nó có linh năng chấn động, hắn liền hừ lạnh một tiếng, lấy ra hai quả hắc đan còn sót lại của mình, trực tiếp bóp nát.
Dị chất nháy mắt bộc phát, từ bốn phía tràn vào, quét sạch mọi nơi, bao phủ gian mật thất, hình vẽ trên mặt đất sáng lên, giờ phút này đang kịch liệt lập lòe, nhưng vẫn không cách nào ngăn cản sự ăn mòn, cuối cùng dần ảm đạm xuống, vang lên thanh âm ken két liền dập tắt.
Hứa Thanh không chần chờ ôm lấy cái túi, thân thể nhoáng một cái rời khỏi Tàng Bảo Các.
Nhìn Kim Cương tông giờ phút này trở thành một mảnh hỗn loạn, tràn đầy tiếng kêu