- Tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Ánh mắt của tông chủ Kim Cương tông ngưng tụ lại, tâm thần tựa như sóng biển kịch liệt cuộn trào, có chút không thể nào tin.
Nhưng giờ phút này trong mắt gã chính là một vị thiếu niên, thân mặc áo da màu đen, tóc rất loạn, trên mặt vô cùng bẩn, chỉ là!
Bên trong cái áo da lộ ra vết máu khô héo, mang theo sát khí.
Mặc dù tóc tai tán loạn cùng những vết bẩn trên mặt đã che đậy dung nhan của hắn, nhưng giờ phút này gió độc thổi tới, thổi tóc bay lên, lộ ra hai mắt không cách nào che lấp.
Bên trong mắt có sự lạnh lùng không cách nào hình dung được, vào thời khắc này, dù là ở trong sương mù nồng đậm dị chất, vẫn đặc biệt rõ ràng như trước.
Mặc dù ánh mắt của tông chủ Kim Cương tông chỉ tiếp xúc cùng ánh mắt của hắn trong một cái chớp mắt, một sát na tức thời thôi, nhưng nội tâm của gã đã dâng lên một cỗ khí lạnh.
- Tiểu hài tử!
Dù là chưa thấy qua bức họa của Hứa Thanh, nhưng trong một cái chớp mắt này, trong đầu tông chủ Kim Cương tông trực tiếp xuất hiện biệt hiệu của đối phương ở trong doanh địa của thập hoang giả.
Gã biết lão tổ cùng hai vị trưởng lão và còn rất nhiều đệ tử đang đuổi giết người này, nhưng hôm nay!
Lão tổ cùng trưởng lão còn không quay về, nhưng tiểu hài tử đang bị đuổi giết, vậy mà lại xuất hiện ở trong tông môn.
Một màn này, để cho tông chủ Kim Cương tông cực kỳ sợ hãi, nhưng giờ phút này gã cũng không kịp nghĩ nhiều, gã nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, trong thời gian ngắn tạo ra gió bão quét ngang qua bốn phía để xua tán gió độc, đồng thời cơn bão táp này cũng hình thành một đợt sóng khí, quét thẳng đến phía Hứa Thanh.
Hứa Thanh lạnh nhạt nhìn qua, không thèm để ý tới tông chủ Kim Cương tông, thân thể trong nháy mắt tránh đi, thay đổi một hướng rồi chợt phóng nhanh, tay vẫn tiếp tục ném hắc đan ra.
Thanh âm oanh oanh bỗng nhiên vang vọng, tông chủ Kim Cương tông cảm nhận được sự quỷ dị của hắc đan, sắc mặt lần nữa biến hóa, hung hăng dậm chân, truy kích về phía Hứa Thanh, muốn tới ngăn cản hắn.
Nhưng Hứa Thanh không tranh đấu cùng gã, lần nữa tránh đi, mượn nhờ tốc độ của phi hành phù, tiếp tục chạy trong tông môn, khiến cho tông chủ Kim Cương tông không thể không sử dụng phi hành phù.
Từ xa nhìn lại, tông chủ Kim Cương tông cùng Hứa Thanh, một trước một sau, những nơi đi qua, đều không ngừng vang lên tiếng nổ.
Càng có từng viên hắc đan, được Hứa Thanh không ngừng ném ra bên trong tiếng nổ vang.
- Đáng chết!
Tông chủ Kim Cương tông tức giận, muốn lao tới ngăn trở, chỉ là hai người đều dùng phi hành phù nên tốc độ ngang bằng nhau, điều này khiến cho gã căn bản không có cách nào có thể đuổi theo bắt kịp.
Vì vậy rất nhanh, trong tiếng nổ vang, trong Kim Cương tông càng ngày càng nhiều hắc đan biến thành vòng xoáy, độ dày của dị chất cũng nhanh chóng đạt tới trình độ kinh người, dần dần tiếp cận với trong cấm khu.
Cho đến khi hắc đan của Hứa Thanh không còn thừa bao nhiêu, toàn bộ