Có mấy lời không cần phải mở miệng, chỉ cần dùng hành động cũng có thể đại biểu lập trường rồi.
Hứa Thanh khoanh chân ngồi trên tán cây, hắn lúc này và lúc trước khi đi vào, vô luận là động tác hay vẻ mặt đều không có chút nào khác biệt, nhưng chúng tu sĩ ở bốn phía quanh thung lũng đều biết hắn lúc này và lúc trước đã cách biệt một trời một vực.
Đã từng kiêng kị, càng thêm kiêng kị.
Đã từng bỏ qua, giờ phút này cũng trở lên coi trọng đến cực hạn.
Tất cả những thứ này khiến cho bầu không khí của toàn bộ thung lũng trở lên càng ngày càng áp lực, cho đến lúc tới đêm khuya, theo tiếng nổ vang truyền ra dưới núi, hai đầu hải tích có thể so với Ngưng Khí tầng tám tập tễnh đến, mới khiến cho không khí có sự cải biến.
Sự xuất hiện của bọn nó đưa tới ánh mắt của chúng tu sĩ nơi này, nhưng mãi cho đến khi hải tích bò vào bên trong thung lũng, tới khi bọn chúng gào thét hoàn thành lột da, bọn họ cũng không dám ra tay tranh đoạt, chỉ có thể nhìn năm người tổ chức Hải Quỷ đi vào thung lũng, như muốn đi thu thập da hải tích.
Chỉ có Hứa Thanh không như vậy.
Hứa Thanh mở mắt ra, trong chớp mắt khi hai đầu hải tích hoàn thành lột ra, đứng lên.
Hắn đứng dậy, lập tức liền khiến cho ánh mắt mọi người bốn phía hội tụ tới.
Không thèm để trong lòng những ánh mắt đang chiếu lên trên người này, Hứa Thanh bình tĩnh nhảy xuống tán cây, cả người hóa thành một đạo tàn ảnh, tốc độ cực nhanh lao thẳng đến thung lũng.
Coi như là bên trong thung lũng giờ phút này tu sĩ của tổ chức Hải Quỷ, nhưng Hứa Thanh cũng không liếc mắt nhìn, lao thẳng đến một bộ da hải tích, giờ phút này bên cạnh tấm da hải tích còn có một tu sĩ dị tộc của tổ chức Hải Quỷ, gã mắt thấy Hứa Thanh đã đến, sắc mặt trầm xuống.
Ánh mắt chớp động, gã bỗng nhiên giơ tay phải lên, móng tay lập tức nhanh chóng dài ra, tựa như lưỡi dao sắc bén, chợt vung về phía Hứa Thanh.
- Vị bằng hữu kia, tấm da hải tích này là Hải...
Nhưng lời của tên tu sĩ dị tộc này vừa ra, không đợi nói xong hết câu, Hứa Thanh đã giơ tay lên một phát bắt được bàn tay đang vung tới của đối phương, đột nhiên kéo một cái về phía mình, thân thể thuận thế tiến lên, đầu gối hung hăng thúc vào ngực tên tu sĩ dị tộc này.
Thanh âm ken két truyền khắp bốn phương, ngực tên tu sĩ dị tộc này lập tức lõm xuống, từng khe hở nhanh chóng lan tràn khắp toàn thân, cuối cùng oanh một chút, chia năm xẻ bảy, tan vỡ trên đất.
Chỉ là thứ tan vỡ không phải máu thịt, mà là một khúc gỗ.
Bất ngờ là tên tu sĩ dị tộc này không phải chân nhân, mà là một con rối.
Sắc mặt của tu sĩ tổ chức Hải Quỷ trong thung lung nhao nhao biến hóa, trong khi bọn họ nổi lên cảnh giác, Hứa Thanh đã lấy đi một bộ da hải tích, sau đó lạnh nhạt nhìn bọn họ.
Giờ phút này cách đó không xa, toàn bộ tu sĩ tổ chức Hải Quỷ đang khoanh chân đều nhao nhao đứng lên, kiêng kị, đồng thời cũng tràn ngập vẻ hung tàn.
Song phương nhìn nhau một lát.
Một đại hán khôi ngô để trần ở vị trí trung tâm của tổ chức Hải Quỷ, máu thịt ở trước ngực giờ phút này bỗng nhiên nhúc nhích, hiện ra một gương mặt dữ tợn.
Khuôn mặt này tựa như đứa trẻ mới sinh vậy, mặc dù tràn ngập nếp uốn, nhưng mơ hồ có sinh cơ dạt dào, ánh mắt còn là màu đỏ, nhìn chằm chằm Hứa Thanh, bỗng nhiên mở miệng.
- Vị bằng hữu kia, ngươi hủy món đồ chơi