Ánh mắt Hứa Thanh nheo lại, hắn cũng không phải rất lạ lẫm đối với Ly Đồ Giáo.
Ca ca của tiểu cô nương ở doanh địa thập hoang giả, chính là đội trưởng Đội Chấp Pháp của Ly Đồ Giáo, mà nàng cũng được người ca ca kia dẫn đi.
Lúc ấy ở ngoài tiệm tạp hóa hắn cũng chợt nghe có thập hoang giả nghị luận về Ly Đồ Giáo, bên trong ngôn từ đều biểu đạt ra đối phương là một đám người điên.
Cho đến khi hắn bái nhập Thất Huyết Đồng, lúc đọc tài liệu của Bộ Hung ti, Hứa Thanh coi như cũng hiểu được một chút đối với Ly Đồ Giáo.
Ly Đồ Giáo là một trong bốn cỗ thế lực lớn nhất Nam Hoàng Châu, có thể nói là đặt song song cùng với Tử Thổ, Thất Huyết Đồng cùng với Chân Lý, chủ trương bên trong giáo phái này là đi theo người đã từng là Chúa Tể Cổ Hoàng, rời xa cái mảnh mạt thổ này.
Giáo lí của bọn họ không ngừng tuyên bố Chúa Tể Cổ Hoàng đã sáng lập ra các loại thánh địa, tràn đầy tốt đẹp, không có nạn đói, không có rét lạnh, cũng không có giết chóc, linh năng lại tinh khiết.
Mà trong tương lai một ngày nào đó, thánh địa sẽ mở cửa lớn cho thế giới mạt thổ, tiếp dẫn toàn bộ những người thờ phụng như bọn họ đi qua.
Đây là tín ngưỡng của Ly Đồ Giáo, đồng thời đối với toàn bộ những người không ủng hộ cái tín ngưỡng này, ở trong mắt Ly Đồ Giáo đều là tồn tại dị đoan, đều bị trừng phạt vả cướp đoạt quyền lợi sống.
Mà loại giáo lý cực đoan này tự nhiên cũng mang đến một đám người điên cuồng.
- Không biết nàng bây giờ ra sao.
Hứa Thanh nhẹ nói khẽ trong lòng, hắn nhớ tới tiểu cô nương đã từng cho hắn viên kẹo kia, nhưng rất nhanh Hứa Thanh liền từ trong trí nhớ trở về, ngưng mắt nhìn con thuyền Ly Đồ Giáo từ xa trên mặt biển đang càng lúc càng tới gần.
- Đến cùng chỗ đảo Hải Tích này sẽ phát sinh cái gì?
Nghi kị của Hứa Thanh càng ngày càng sâu, lúc này lão đầu đường Bản Tuyền ở sau mỏm đá, mắt thấy Ly Đồ Giáo đã đến, thở dài.
- Xong đời, lần này cả Hải Quỷ và Ly Đồ Giáo đều lần lượt tới đây, có lẽ cũng tương tự như ta, đều vì cùng một cái mục đích.
Lão đầu đường Bản Tuyền vỗ trán một cái, rất là buồn rầu, lúc này đại xà ở một bên ọt ọt vào lỗ tai lão vài tiếng, lão đầu liếc mắt nhìn đại xà, trầm ngâm một lát.
- Ngươi nói có chút đạo lý.
Nói xong, thân thể lão nhân này liền nhoáng một cái, bỗng nhiên đứng lên, đi thẳng đến chỗ tán cây của Hứa Thanh, thần sắc của đại xà phía sau lão hình như có chút hưng phấn, cấp tốc đi theo, chỉ bất quá loại hưng phấn này có rất ít người có thể nhìn nhận ra mà thôi.
Cử động này của lão lập tức khiến cho tu sĩ chung quanh thung lũng liếc mắt.
Chúng tu sĩ Hải Quỷ cũng nhìn sang, nhưng giờ phút này Ly Đồ Giáo vừa tới, cho nên bọn họ cũng không có tâm tình ngăn trở.
Vì vậy rất nhanh, trong quá trình Hứa Thanh nheo mắt nhìn chằm chằm cổ của đối phương, lão đầu đeo theo đại xà đã đến ngoài mười trượng chỗ của hắn.
- Tiểu tử, thương lượng một chút, đừng phóng độc nha, ngươi giải tán độc ở nơi đây di, ta và ngươi nói chuyện.
Hứa Thanh nhìn lão đầu, đại khái đoán được mục đích của đối phương, vì vậy giơ tay vung lên, giống như vừa tiêu tán độc khí.
Lão đầu thấy động tác của Hứa Thanh, nhẹ nhàng thở ra, bước vào đến trong phạm vi mười trượng.
Sau khi đi vài bước, lão cẩn thận cách Hứa Thanh còn có ba trượng, ngừng lại, trầm thấp mở miệng.
- Tiểu tử, ngươi có phải đang nghi ngờ tại sao Hải Quỷ và Ly Đồ Giáo đều đến đây hay không?
- Ta cũng không nói nhảm, trực tiếp nói cho ngươi biết đáp án.
Căn cứ mùa