Nhìn qua Hứa Thanh đang ăn kẹo hồ lô, đáy lòng nữ tử bỗng run lên, nhưng rất nhanh bị cuồng nhiệt trong mắt che lấp.
- Dạo gần đây có hai việc được mọi người nghị luận nhiều nhất, một cái là thi đấu 30 năm một lần của đệ tử ngọn núi thứ bảy sắp tới gần, mỗi một lần ngọn núi thứ bảy thi đấu, đều sẽ tràn ngập gió tanh mưa máu, nghe nói địa điểm thi đấu được lựa chọn lần trước là ở trên đảo của nhân ngư tộc, tộc kia liền máu chảy thành sông, về sau liền trở thành minh hữu của Thất Huyết Đồng.
- Việc thứ hai cũng có liên quan tới nhân ngư tộc, tên thiếu tộc chủ của nhân ngư tộc tử vong, hai vị tỷ tỷ của gã tìm tòi khắp trong bến cảng hơn một tháng...
Bên trong bến cảng có vô cùng nhiều mật thám, nhưng người hiểu rõ nhất chính là hạng người giao thiệp rộng, mà sau khi trở thành mật thám của Hứa Thanh, nữ tử này rõ ràng đã có trọng điểm khi dò xét tin tức, cho nên giờ phút này nói ra khiến cho Hứa Thanh rất hài lòng, hắn suy nghĩ một chút, hỏi một câu.
- Còn có gì nữa không?
Mật thám suy tư một chút, lại nói.
- Cũng không có đại sự gì, đúng rồi, đoạn thời gian trước có một tông môn nhỏ, di chuyển ra khỏi phạm vi của Thất Huyết Đồng, loại sự tình này cũng không thấy nhiều, hình như là gọi là Kim gì đó tông.
- Kim Cương tông?
Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ, chậm rãi mở miệng.
- Đúng rồi, chính là Kim Cương tông.
Mật thám gật đầu.
Hứa Thanh trầm ngâm, một lát sau cho đối phương 5 khối linh thạch, sau đó quay người rời khỏi.
5 khối linh thạch đối với nữ tử mà nói, đã là một khoản lớn, nàng hô hấp dồn dập, lúc nhìn bóng lưng Hứa Thanh, càng thêm cuồng nhiệt.
Sau khi rời khỏi phố nhỏ, Hứa Thanh đi lại trên đầu phố, trong đầu cân nhắc về việc Kim Cương tông di chuyển.
- Rời khỏi?
Hứa Thanh nheo mắt lại, lại nghĩ tới việc của nhân ngư tộc, hắn đã ấn chứng thật giả việc này từ trong miệng đội trưởng và mật thám của mình, giờ phút này sát cơ trong nội tâm hắn lại chậm rãi hiện ra.
- Hai cái việc này, đều là tai hoạ ngầm.
Hứa Thanh nói nhỏ trong lòng, nhưng trên thần sắc không lộ ra chút sát ý nào, bình tĩnh kết thúc phiên trực một ngày, lúc sau còn đi một chuyến đến Hải Chí Quán, báo cáo về việc người khổng lồ kéo long liễn.
Dựa theo quy tắc của Hải Chí Quán, nếu như tin tức không có trong ghi chép được báo cáo được xác định là thật, sẽ có ban thưởng, nhưng cần có thời gian xác định, cho nên sau khi Hứa Thanh báo cáo liền rời khỏi, vào lúc hoàng hôn đến chỗ Trương Tam ở Vận Chuyển ti.
Tại đó, hắn thấy được Trương Tam với vẻ mặt mỏi mệt, nhưng bên trong lại ẩn chứa vẻ điên cuồng.
- Hứa sư đệ, Pháp Chu lần này của ngươi, là tác phẩm Trương Tam ta hài lòng nhất từ khi làm thuyền đến bây giờ!
Trương Tam mang theo Hứa Thanh đi đến nhà kho, chợt đẩy cửa lớn ra.
Theo cửa lớn mở ra, một chiếc Pháp Chu kinh người trực tiếp liền chiếu vào trong mắt Hứa Thanh.
Thân thuyền 100 trượng, tràn ngập da hải tích, trong lúc những tia sáng đen sắc lưu chuyển, một cỗ khí tức Ngưng Khí đại viên mãn đập vào mặt, trình độ bảo vệ dùng mắt thường cũng có thể thấy được.
Kết cấu nguyên bản không có biến hóa, nhưng nhiều hơn hai cây sừng cong cực lớn, từ hai bên thân thuyền lan tràn ra, dữ tợn tột cùng, đồng thời phía bên trên còn phát tản ra vẻ lăng lệ ác liệt, coi như là Hứa Thanh cảm thụ, đôi mắt cũng đều phải co rụt lại.
Càng kinh người hơn, tám cái cánh buồm giờ phút này đã lớn hơn gấp đôi, kết cấu cũng được cải biến, màu sắc biến thành đen nhánh, tựa như cánh hung thú.
Chẳng những như thế, ở bên trong thân thuyền, thình lình có một cỗ mùi của da hải tích, khiến cho trình độ chiếc Pháp Chu này của hứa thanh chắc chắn vượt qua phán đoán bên ngoài, kể từ đó, có thể sinh ra tính chất mê hoặc, thời khắc mấu chốt có thể quyết định sinh tử.
- Về phần Thần Tính, ta đã hút ra cho ngươi, rồi hòa hợp vào bên trong tám cánh buồn trên Pháp Chu của ngươi, một khi mở ra, chiếc Pháp Chu này có đủ lực lượng phi hành