Đối mặt với câu hỏi của lão tổ Kim Cương tông, Hứa Thanh không hề mở miệng.
Hắn không có thói quen muốn nói chuyện quá nhiều với đối phương trong khi đang giao chiến, lúc này hắn nheo mắt lại, hầu như ngay khi lão tổ Kim Cương tông lui ra phía sau, phi hành phù trên đùi hắn lập tức lập lòe.
Trong nháy mắt tiếp theo, thân ảnh của hắn giống như một đạo cầu vồng phá không lao thẳng đến lão tổ Kim Cương tông, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt là tới gần, khi càng tới gần thì hư ảnh của Bạt bỗng nhiên biến ảo ra ở phía sau lưng của hắn.
Bộ dáng dữ tợn, thân hình khô nứt tựa như dung nạp nham thạch nóng chảy, trong chớp mắt nó xuất hiện thì lập tức có khí tức nồng nhiệt khuếch tán về bốn phía, khiến cho phạm vi lớn bông tuyết trong thiên địa bị hòa tan trở thành nước mưa, sau đó lại biến thành sương mù.
Khí huyết của hắn cũng được kích phát đến cực hạn, toàn lực vận hành Hải Sơn Quyết, thời khắc này hắn duy trì sử dụng luyện thể ở mức đỉnh phong, trong chớp mắt đã lao đến trước mặt lão tổ Kim Cương tông, hung hăng nện ra một quyền.
Sát cơ trong ánh mắt lão tổ Kim Cương tông cũng lóe lên, thình lình phất tay để hư ảnh kim cang dưới thân ngửa mặt lên trời gào thét, trực tiếp đáp lại một quyền.
Song phương hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu nào muốn thu tay lại, tiếng nổ vang bộc phát, trực tiếp nổ tung ra bát phương.
Trong tiếng nổ vang, thân thể Hứa Thanh lùi lại, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Đơn thuần luyện thể, hắn vẫn kém hơn một chút so với thân thể Trúc Cơ của lão tổ Kim Cương tông.
Nhưng lão tổ Kim Cương tông cũng có vẻ không chịu nổi, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn như sóng, cũng lùi lại tương tự, trong thần sắc lộ ra vẻ dữ tợn, đồng thời cũng ẩn giấu nỗi hoảng sợ thật sâu, lão đã hoàn toàn nhận ra Hứa Thanh, nhưng càng là nhận ra, nội tâm của lão lại càng chấn động mãnh liệt.
Mặc dù lão đã sớm đoán được là tiểu hài tử sẽ trở nên mạnh mẽ rất nhanh, nhưng lão vẫn không hề nghĩ đến, mới chưa tới một năm, đối phương từ bị mình truy sát đã biến thành chủ động xông tới chém giết với mình, trên chính cái tông môn của mình rồi.
Vả lại thực lực trước sau cũng biến hóa quá lớn.
- Ngươi...
Lão tổ Kim Cương tông hô hấp dồn dập, muốn mở miệng nói cái gì đó, nhưng thứ chờ đợi lão là Hứa Thanh chớp động ánh mắt hung tàn, bỗng nhiên vọt tới.
Thanh âm nổ vang lần nữa bộc phát, Hứa Thanh ra tay quá nhanh, căn bản cũng không có chút nào hòa hoãn hay dừng lại, vừa tới gần chính là một quyền, một quyền lại một quyền…thậm chí cả hai chân cũng giống thế, khi thì quét ngang, mà cái trán cũng là vũ khí của hắn, ngay sau khi tới gần liền hung hăng đập tới phía trước.
Cảm giác sự hung tợn và cuồng bạo như hung thú của Hứa Thanh khiến cho lão tổ Kim Cương tông không ngừng hít sâu, rất nhanh, trong màn oanh kích liên hồi thì lão đã bị khí thế của Hứa Thanh trấn áp, không ngừng lui về phía sau, khiến cho lão càng đánh càng là kinh hãi, kim cang dưới thân cũng lộ ra dấu hiệu tan vỡ.
- Muốn chết!
Mắt thấy như thế, lão tổ Kim Cương tông gầm nhẹ, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, lập tức vận hành pháp khiếu trong cơ thể, khí thế Trúc Cơ lần nữa quật khởi, hình thành uy áp trấn về phía Hứa Thanh đứng, hơn nữa càng bấm niệm pháp quyết, sau lưng lật tức xuất hiện một mảnh kim quang chói mắt.
Đám kim quang này huyễn hóa ra một cái cây roi, hung hăng quất về phía Hứa Thanh, những nơi nó đi qua thì hư không cũng truyền đến thanh âm nổ vang.
Hư ảnh của Bạt sau lưng Hứa Thanh gào thét, tràn ra rất nhiều khí tức nóng rực, lao tới va chạm với cây roi này, âm thanh động trời vang lên.
Mặc dù hư ảnh của Bạt không tan vỡ và cũng có thể một phát bắt được cây roi, nhưng trùng kích do pháp lực của Trúc Cơ vẫn khiến cho toàn thân Hứa Thanh chấn động như cũ, lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
Thân thể của hắn cuốn