Dưới sự trợ giúp vô cùng nhiệt tình của lão tổ Kim Cương tông, Hứa Thanh đã tìm được một cái túi trữ vật được cất giấu ở trên thi thể của lão, vật này đã bị lão tổ Kim Cương tông giấu ở bên trong máu thịt, vật phẩm bên trong không nhiều, chỉ có ba loại.
Loại thứ nhất giống nhau, đều là linh phiếu, có giá trị 500 linh thạch.
Loại thứ hai là một cái hộp ngọc thạch, hình như có tác dụng uẩn dưỡng đan dược, có thể thấy bên trong có một khỏa đan dược màu tím đang được uẩn dưỡng.
Loại thứ ba thì là ba phần ngọc giản, phân biệt ghi chép công pháp Kim Cương tông và công pháp tàn khuyết biến thành khí linh như lúc trước lão nói.
Về phần túi trữ vật dùng để đánh lừa, bên trong đều là đồ vật lẫn lộn, giá trị lớn nhất cũng chỉ khoảng hơn 100 linh thạch.
Hình như lo lắng Hứa Thanh không hài lòng, lão tổ Kim Cương tông vội vàng ở một bên nhỏ giọng mở miệng giải thích thêm.
- Lần trước Nhị điện hạ đòi bồi thường quá ác, cho nên bây giờ ta cũng không còn thừa nhiều lắm.
- Túi trữ vật trong Tàng Bảo Các lần trước ta cướp được, cũng là đồ để đánh lừa?
Hứa Thanh chậm rãi mở miệng hỏi.
- Đúng vậy!
Thân thể lão tổ Kim Cương tông run lên, thấp giọng nói.
Hứa Thanh không nói chuyện, sau khi phá hủy thi thể, lại đi tới phế tích sơn môn Kim Cương tông tìm kiếm một phen, ngay sau đó đã tìm được mật thất theo như lời lão tổ Kim Cương tông nói, chỗ đó rất là vắng vẻ, cũng chỉ có một loại pháp khí trận nỏ.
Đích xác như lời lão tổ Kim Cương tông nói, vật này là thứ chuyên môn dùng trên Pháp Chu, cần trận pháp đặc biệt mới có thể kích hoạt, Hứa Thanh đưa mắt nhìn qua liền thu hồi.
Sau đó hắn lại vơ vét Kim Cương tông một phen, nhưng nơi đây quá nghèo, trên người những đệ tử đã chết cũng không có vật gì có giá trị, chỉ có trên người tông chủ và các trưởng lão thì hơi tốt hơn một chút.
- Chủ tử giết rất hay, mấy tên nghịch trò này, dạo gần đây bọn họ đang âm thầm liên thủ, muốn thừa dịp ta bế quan chuẩn bị mưu phản tông môn, ta cũng đã dự định qua một thời gian ngắn sẽ đích thân dọn dẹp lũ phản đồ này.
Hứa Thanh không thèm để ý lão tổ Kim Cương tông nói thiệt hay giả, sau khi vơ vét một phen, thân ảnh hắn nhoáng một cái liền rời đi, dần dần tan biến vào trong gió tuyết.
Bầu trời màu đen bị vô số bông tuyết che phủ, từ trên trời rơi xuống, sau đó tản ra toàn bộ Hồng Nguyên, đưa mắt nhìn qua thì thấy đại địa vốn dĩ là màu đỏ đã tan biến mất, trở thành một màu trắng tinh.
Gió càng rét thấu xương hơn, vòng quanh từng bông tuyết, như muốn đưa cái rét lạnh vào tất cả ngóc ngách hẻo lánh của đại địa.
Một mùa đông thế này, sẽ chết rất nhiều người.
Hứa Thanh kéo cổ áo sát lại, bay nhanh ở trên hoang dã, hắn không có trở về doanh địa thập hoang giả, mà suốt đêm lên đường đi về phía thành trì ở biên giới Hồng Nguyên.
- Phải nhanh chóng quay về Thất Huyết Đồng, không thể ở lại bên này quá lâu.
Hứa Thanh nhẹ giọng mở miệng, trong lúc nói, bên trong ánh mắt của hắn có quang mang âm u lóe lên, quét mắt qua que sắt màu đen ở trên túi da.
Đối với việc lão tổ Kim Cương tông hóa thành khí linh, Hứa Thanh vẫn chưa nghĩ ra là có nên hoàn toàn diệt trừ lão hay không, giờ phút này trong khi bay nhanh, đáy lòng của hắn vừa cân nhắc, vừa bình tĩnh mở miệng hỏi ý kiến lão ta về việc của Ly Đồ Giáo.
Phát giác được