Quang Âm Chi Ngoại

274: Đảo Câu Anh 2


trước sau


Lão tổ ngân ngư ở trong đó muốn vùng vẫy, nhưng không cách nào giãy giụa, lúc này thần sắc của lão bỗng vặn vẹo gầm nhẹ.
- Trịnh Khải Dịch, ngươi không cần nói những thứ vô dụng và vô nghĩa kia, đào ra thì như thế nào, bây giờ nhân ngư tộc chúng ta đã có Hải Thi Tộc che chở, nếu ngươi dám xâm phạm, vậy thì đại quân của Hải Thi Tộc nhất định sẽ tới ngăn cản, bây giờ chắc chắn cũng đã đang trên đường tới rồi!
- Ta chờ.
Thất gia nhàn nhạt mở miệng, nhìn về phía hư vô bên cạnh mà lão vừa hạ ngón tay xuống.

Hư vô chỗ đó giờ phút này đang vặn vẹo, sau đó thình lình xuất hiện một đạo thân ảnh khác.
Không phải nhân ngư tộc, mà thoạt nhìn là một tu sĩ trung niên của nhân tộc.

Toàn thân gã mặc một bộ áo giáp màu đen, khí tức rất mạnh, chỉ là trên người lại có mùi vị tử vong nồng đậm, bên trên thi thể còn có những vết lốm đốm trải dài trên khắp làn da, thậm chí có thể nhìn thấy một chút giòi bọ đang bò qua bò lại bên trong những chỗ lốm đốm trên thi thể, dường như người này vốn là một cỗ tử thi.
Người này hiển nhiên đã ẩn nấp từ trước để tập kích, nhưng bây giờ đã bị phát hiện, lập tức muốn phản kích nhưng lại không có lực, bị vô số giọt nước xuất hiện ở bốn phía phong ấn hóa thành một giọt châu, giống như lão tổ nhân ngư, đều bị nhốt lại trôi nổi ở trong giữa không trung.

Sau khi phong ấn lại hai người này, Thất gia không để ý tới nữa, chỉ một ngón tay về phía bốn hòn đảo nhân ngư tộc bên dưới.

Tích Long lập tức gào thét, phần lưng xuất hiện từng dãy pháp khí kinh người, tràn ra từng đạo pháp thuật ngập trời, bắn thẳng đến hòn đảo.
Cùng lúc đó, trong biển ánh sáng màu tím trên trời bầu trời, từng đạo thân ảnh huyễn hóa ra ngoài, chính là những tu sĩ Trúc Cơ của ngọn núi thứ bảy Thất Huyết Đồng, mà theo bọn họ cùng nhau hiện ra, còn có từng chiếc Pháp Thuyền vô cùng kinh người cũng hiện ra.
Những chiếc Pháp Thuyền này to nhỏ không đều, nhưng mỗi một chiếc đều có khí thế kinh khủng, giờ phút này đồng loạt xuất hiện và đồng loạt được treo ở trên trời, pháp lực trên mỗi chiếc đều được vận chuyển tới cực hạn, rồi đồng loạt oanh kích về phía bốn hòn đảo ở phía dưới. 
Từng đạo công kích pháp thuật của Pháp Thuyền cấp Trúc Cơ, tựa như hóa thành hơn một trăm đạo trường thương đại biểu tử vong lao thẳng đến phía dưới, đồng thời còn có 13 chiếc Pháp Hạm càng thêm khoa trương, 13 chiếc to trọn vẹn tới bảy tám trăm trượng, đè ép hư vô mà xuất hiện, trực tiếp bao vây bốn phía của bốn hòn đảo.
Trong tiếng nổ vang, bốn hòn đảo chấn động mãnh liệt, mà mục tiêu công kích của Thất Huyết Đồng lần này rất rõ ràng, chính là đánh vào tất cả những khu vực có pháp khí và tu sĩ Kết Đan trên những hòn đảo này.
Trong nháy mắt tiếp theo, vô số khu vực có pháp khí trên bốn tòa đảo toàn bộ tan vỡ, từng tên tu sĩ Kết Đan không có chỗ nào ẩn trốn, toàn bộ bị khóa chặt rồi bị pháp thuật kéo ra ngoài, từng kẻ bị trấn áp ở trên không trung.
Giờ phút này, bốn hòn đảo phía dưới của nhân ngư tộc không còn bất luận tu sĩ Kết Đan nào còn tồn tại.
Làm xong những thứ này, theo Thất gia phất tay, biển ánh sáng màu tím trên bầu trời bỗng nhiên trầm xuống, trong tiếng nổ vang trực tiếp bao phủ trên bốn hồn đảo của nhân ngư tộc, tạo thành trận pháp đoạn thiên, hóa thành trấn áp.

Trong trận pháp, từng thanh âm kêu r3n thảm thiết truyền ra, tất cả tu sĩ của nhân ngư tộc đều phun máu tươi ra.

Tu sĩ có tu vi Ngưng Khí trong đó còn đỡ, nhưng tu vi của tu sĩ Trúc Cơ lại bị áp chế, toàn bộ đều bị giảm một cái đại cảnh giới, bị trấn áp về trình độ Ngưng Khí đại viên mãn.
Cùng lúc đó, ngoài biển cấm của bốn hòn đảo của nhân ngư tộc, từng đạo ánh sáng tím lóng lánh truyền tống tới, thân ảnh của từng người đệ tử tham gia trận thi đấu lần này của ngọn núi thứ bảy nhao nhao huyễn hóa ra ngoài.
Bọn họ thấy mình đang ở phía trên biển cấm, nhưng không một ai bất ngờ, mà đều lập tức lấy ra Pháp Chu của bản thân, âm thanh oanh oanh lập tức nhao nhao vang lên trên mặt biển.
Hứa Thanh cũng ở trong đó.
Giờ phút này, Thất gia trên bầu trời cũng nhàn nhạt mở miệng.
- Trận thi đấu của ngọn núi thứ bảy bắt đầu, đám sói con các ngươi có thể đi, lần thi đấu này... 
Rất nhiều các tộc khác đều đang nhìn chúng ta, cho nên các ngươi giết thật tốt cho ta, phải giết cho ra phong thái của Thất Huyết Đồng chúng ta.

Nói xong, Thất gia hất tay áo lên, lập tức có một cỗ gió lốc từ bốn phía trên biển thổi tới, trợ lực

cho những Pháp Chu trên biển của đệ tử, khiến cho tốc độ Pháp Chu của bọn họ được gia trì thêm, giống như từng lưỡi dao sắc bén, nhanh chóng đâm về phía bốn hòn đảo của nhân ngư tộc.
Trong chốc lát, 4000~5000 đệ tử lập tức mượn nhờ lực lượng của gió, phân biệt khóa chặt mục tiêu của riêng mình, phóng đi về phía những hòn đảo khác biệt.
Hứa Thanh chấn động nhìn về rất nhiều chiếc Pháp Thuyền có khí thế kinh khủng trên bầu trời, lại nhìn hòn đảo ở phía trước bị một mảnh ánh sáng tím hỗn độn bao vây, trong lòng cũng tràn đầy chấn động.

Với hắn mà nói thì truyền tống chỉ là một cái chớp mắt, không nghĩ đến vậy mà đã đến sau, nơi đây giống như đã phân ra thắng bại rồi vậy, cũng đích xác như lời đội trưởng nói lúc trước, chuyện lớn chân chính là do những người ở trên núi kia quyết định.
Mà đối với những đệ tử dưới núi như bọn họ mà nói, trọng điểm của lần thi đấu này chính là phát tài, đương nhiên điều kiện tiên quyết là phải có mệnh để phát tài.

Tinh mang trong mắt Hứa Thanh lóe lên, hắn đã có quyết định từ trước, giờ phút này hắn lập tức điều chỉnh phương hướng của Pháp Chu, phóng tới phía Đảo Câu Anh. 
Mục tiêu của hắn là Thánh vật Trúc Cơ cùng với Trúc Cơ Đan trên Đảo Câu Anh, thứ phía trước mặc dù có hiệu quả bình thường, nhưng hắn cũng muốn bán đi với giá 50 vạn linh thạch... 
Đệ tử có cùng ý nghĩ với hắn cũng không ít, vả lại phần lớn đều là hạng người Ngưng Khí đẳng cấp cao, giờ phút này nếu nhìn từ bầu trời nhìn xuống, thì có chừng hơn một nghìn chiếc Pháp Chu đang đi đến trên Đảo Câu Anh.
Thậm chí có Pháp Chu am hiểu tốc độ, lúc này đã đặt chân lên đảo rồi.
Hứa Thanh cũng không mất quá nhiều thời gian, rất nhanh liền đi tới bên cạnh bờ, hắn thu hồi Pháp Chu rồi nhảy thẳng lên, sau khi lên bờ liền lao thẳng đến rừng rậm phía trước.

Mắt thấy sắp tới gần, hàn mang trong mắt Hứa Thanh lóe lên, nháy mắt tăng tốc, tránh đi từng dãy pháp thuật hóa thành mũi tên từ trong khu rừng bay ra, trực tiếp giết tới.
Trong rừng, có một số tu sĩ nhân ngư tộc, khi trông thấy Hứa Thanh lao đến, sát cơ trong mắt lập tức tràn ngập, gầm nhẹ lao đến, nhưng tốc độ của Hứa Thanh vẫn không giảm, vẫn trực tiếp lao đến. 
Con dao găm vung qua thì đầu người bay lên, sau khi xử hết ba người, thân thể Hứa Thanh chợt rút lui, dao găm xuất hiện ở tay phải hung hăng đâm một cái về phía sau lưng, máu tươi phun trào, phần bụng một tên tu sĩ nhân ngư tộc dữ tợn muốn tới tập kích từ phía sau lập tức vỡ ra.
Cùng lúc đó, từng tên tu sĩ nhân ngư tộc ở bốn phía trong rừng đều mang theo gương mặt dữ tợn và khát máu chợt lao về phía hắn.
Hứa Thanh nheo mắt lại, mặc dù hắn rất chán ghét nhân ngư tộc, nhưng mục đích đến đây lần này của hắn là cướp lấy Thánh vật Trúc Cơ, cho nên hắn không muốn dây dưa lãng phí quá nhiều thời gian, thân thể nhoáng một cái liền muốn rời khỏi.
Hắn muốn đi, nhưng phía trước liền có tu sĩ nhân ngư tộc xuất hiện, đang lao tới gần chỗ của hắn, tạo thành thế bao vây cùng với những tu sĩ nhân ngư tộc ở phía sau, sát cơ trong mắt bọn họ vô cùng mãnh liệt.
Hứa Thanh biết không có cách nào rời khỏi, dứt khoát trực tiếp phóng đi, thanh âm nổ ầm ầm lập tức vang vọng.
Một lát sau, thân ảnh của hắn lao ra rất nhanh từ trong khu vực giao chiến, máu tươi trên con dao găm trong tay theo gió nhỏ xuống, thân thể của hắn nhoáng một cái, vội vã lao về phía sâu hơn trong rừng rậm.
Mà giờ khắc này, bên trong bốn hòn đảo của nhân ngư tộc, những màn chém giết giữa đệ tử ngọn núi thứ bảy cùng tu sĩ nhân ngư tộc đang không ngừng bộc phát ở khắp nơi.
Trận chiến này, càng ngày càng kịch liệt!.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện