"Thủy tinh màu tím, rốt cuộc là cái gì? Còn có cái bóng có ý tà ác xâm nhập vào người mình kia, lại là cái gì? Sự biến mất của các điểm dị hóa có liên quan gì đến nó không? "Hứa Thanh nghĩ mãi không ra, lúc trầm ngâm phân tích, bóng dáng đám người Lôi Đội lục tục trở về từ chỗ hắn, mỗi người lướt qua, đều chăm chú nhìn về phía hắn.Hứa Thanh thu hồi tâm thần, tinh mang trong mắt chợt lóe.Vô luận đó là cái gì, giờ phút này cũng không trọng yếu.Sau khi tu chỉnh, đến lượt hắn tiếp tục ra tay.Hứa Thanh đứng dậy, đem tăm sắt trên người lau sạch, làm cho hàn mang của nó một lần nữa trở nên lóng lánh, trong nháy mắt Thập Tự đi qua bên người, hắn mạnh mẽ lao ra.Tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt liền tới gần bầy sói đang đuổi theo.Tiếng chém giết, tiếng kêu thảm thiết, trộn lẫn cùng một chỗ, phảng phất như một hồi tẩy lễ đối với thiếu niên.Khiến cho Vu Thần Linh phải mở mắt, bóng hình hắn di chuyển trong mưa máu, dưới ánh hoàng hôn còn sót lại, phản chiếu ra sự sắc bén sau khi được ma luyện mài giũa!Lần này, thời gian hắn kiên trì được càng lâu hơn.Mà thời gian cũng trong lúc tiểu đội Lôi Đình không ngừng rút lui cùng luân phiên chống cự, chậm rãi trôi qua.Hoàng hôn biến mất, trăng sáng treo cao, đêm tối trong cấm khu giáng xuống, nhưng tiếng chém giết vẫn tiếp tục.Cho đến khi...!sự mệt mỏi của bọn họ đạt tới cực hạn, ăn hết Bạch Đan, nồng độ dị chất trong cơ thể sắp tiếp cận tới điểm dị hóa cực hạn, thì bình minh đến.Bầy sói cuối cùng đã bắt đầu rút lui.Theo ánh nắng ban mai rơi xuống, con Hắc Lân Lang cuối cùng trong rừng rậm cấm khu, mệt mỏi nhìn bọn họ một cái, biến mất về phía xa xa, bốn phía chậm rãi an tĩnh lại. Trên người mọi người đều phủ một lớp huyết tương thật dày, giờ phút này nằm trên mặt đất, thở hồng hộc.Hứa Thanh cũng không ngoại lệ, cho dù có thủy tinh màu tím khôi phục, nhưng tinh thần luôn ở trạng thái khẩn trương, vẫn khiến cho cả người hắn mệt mỏi không thôi."Rốt cục...!sống sót.” Loan Nha ở một bên thì thào, giãy dụa đứng lên, lúc nhìn về phía Hứa Thanh, nhẹ giọng mở miệng."Cảm ơn.
"Man Quỷ cũng thở hồng hộc, hướng về phía Hứa Thanh vươn ngón tay cái ra.Trận chém giết đêm nay, số lần Hứa Thanh xuất thủ cùng thời gian, vượt qua Lôi Đội cùng Thập Tự, thậm chí có thể nói nếu không có hắn, sợ là còn chưa kịp đợi bầy sói lui ra, trong bọn họ đã có người cũng bị dị hóa.Chỉ có Hứa Thanh nằm ở đó nhìn lên bầu trời, đồng thời đáy lòng cũng có nghi hoặc thật sâu.Trận chiến đêm nay, tốc độ tích lũy dị chất trong cơ thể hắn so với trước kia, rõ ràng là chậm hơn rất nhiều.Thậm chí hắn có một loại cảm giác, phảng phất như dị chất trong người mình, không lúc nào không ngừng tự mình biến mất.Mà trong lúc mọi người nghỉ ngơi, Lôi Đội xoa xoa mi tâm, ánh mắt nghiêm túc đảo