Giờ phút này, trên đỉnh núi của Kim Cương tông, có tiếng gầm truyền ra.
Sơn môn Kim Cương tông cách thành Tùng Đào không xa, nó nằm ở phía trên một cái ngọn núi, được xây dựng vô cùng xa hoa, môn hạ đệ tử đủ hơn mấy trăm, trong đó cũng có không ít cường giả.
Trước mắt thì tiếng gầm vang vọng toàn bộ tông môn là được truyền ra từ trong đại điện trên đỉnh núi.
- Vẫn không tìm được?
Trong đại điện, một người trung niên mặc trường bào màu vàng ngồi trên cao, thần sắc uy nghiêm, trong mắt mang theo phẫn nộ, linh năng trên thân thể chấn động, theo sự tức giận khuếch tán ra bốn phương, tràn đầy uy áp.
Phía dưới gã có hai người đang đứng.
Hai người này đều là trung niên, cũng đều mặc áo bào màu vàng, linh năng chấn động trên người cũng rất là mãnh liệt, đã vượt qua doanh chủ, giờ phút này cả hai cũng đều nhíu mày, một lúc lâu sau một người trong đó trầm thấp mở miệng.
- Tông chủ, ngoài hoang dã quá lớn, không bằng để cho những tên thị vệ ở thành trì cùng thập hoang giả ở doanh địa, cùng nhau ra ngoài tìm tòi, nói như vậy, nhiều nhất ba ngày liền có thể tìm được.
- Còn ngại chưa đủ mất mặt hay sao? Bị một đứa nhóc giết mất hai vị trưởng lão, huyết tẩy doanh địa, việc này nếu như còn để cho bọn họ tới giúp đỡ, Kim Cương tông ta còn mặt mũi nào mà tồn tại!
Tông chủ Kim Cương tông ngồi trên vị trí cao quát xuống.
Hai người phái dưới trầm mặc, không lên tiếng nữa.
Sau một lúc lâu, tông chủ Kim Cương tông thở sâu, trong mắt bắn ra sát cơ mãnh liệt, chỉ ngón tay vào hai người bên dưới.
- Lý trưởng lão, Trần trưởng lão, hai người các ngươi đều là Ngưng Khí tầng chín đỉnh phong, bất kỳ người nào đều có thể chém giết đứa nhóc kia dễ dàng.
- Ta đã xin chỉ thị của lão tổ, chuẩn bị mượn hai khỏa truy tung phù từ chỗ lão nhân gia cho các ngươi, đợi sau khi lão tổ đồng ý, các ngươi đích thân ra ngoài, không cần biết dùng biện pháp gì, nhiều nhất trong mười hai canh giờ, ta muốn trông thấy đầu của đứa nhóc kia!
Hai vị trưởng lão bên dưới vừa nghe thấy lão tổ cũng đã biết việc này, thần sắc lập tức trở nên nghiêm nghị hơn.
Ánh mắt tông chủ Kim Cương tông trở nên băng hàn, sau khi nói xong liền lấy ra một quả ngọc giản, vừa định đến hỏi ý kiến của lão tổ, nhưng vào lúc này, một tiếng hừ lạnh như tiếng thiên lôi nổ vang đột nhiên từ bên ngoài đại điện vang lên.
Thanh âm này quá lớn, khiến cho tâm thần hai tên trưởng lão cũng lắc lư rung động mãnh liệt, ngay cả tông chủ cũng biến hóa sắc mặt, lập tức liền đứng lên, bước nhanh đi xuống, ngoài đại điện, một lão giả mặc trường bào đỏ kim, cất bước đi tới.
Thân thể lão già cao lớn, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, một đầu tóc trắng bay tán loạn, trong mắt tựa như tràn ngập tia chớp, bao phủ sự âm trầm bên trong, theo lão đi tới, linh năng cường đại vượt xa ngưng khí ầm ầm khuếch tán về bốn hướng.
Những nơi lão đi qua, mặt đất cũng xuất hiện khe hở.
Khí thế trên người còn hình thành cả gió lốc, vờn chung quanh người lão.
Thậm chí cẩn thận nhìn, có thể thấy hai chân của lão căn bản không phải là giẫm trên mặt đất, mà là đạp không đi đến.
Lão đạp không, không phải dựa vào kỹ xảo của phong thuật, mà là đạp không chân chính.
Ở phía sau lưng của lão còn có một hư ảnh hộ pháp mơ hồ đang trợn mắt, dường như một khi nó bộc phát, đại điện này cũng không cách nào thừa nhận được uy thế của nó.
Lão vừa đến, lập tức liền để cho ba người trong đại điện đồng loạt quỳ xuống bái.
- Tham kiến lão tổ!
Lão tổ Kim Cương tông không nói chuyện, đi đến trên vị trí chủ tọa ngồi xuống, sau đó lão lạnh lùng nhìn ba người phía dưới, cuối cùng ánh mắt nhanh như tia chớp, rơi vào trên người tông chủ.
- Vân Văn, ngươi đã quên tôn chỉ của Kim Cương tông chúng ta rồi sao?!
Tông chủ lập tức xuất hiện mồ hôi trán, lập tức mở miệng.
- Bẩm báo lão tổ, Vân Văn không quên, tôn chỉ của Kim Cương tông chúng ta là đã không ra tay thì thôi, một khi ra tay, sẽ phải dùng một kích sắc bén nhất, một kích liền thành công, cho nên ta đã an bài hai vị đại trưởng lão, đồng thời ra ngoài.
- Hồ đồ!
Kim