CHƯƠNG 186: CÔ NƯƠNG? KHÔNG, ĐÓ LÀ TỔ TÔNG
Editor: Luna Wong
Hộ vệ phụ trách đi điều tra tin tức gật đầu, cung kính trả lời vấn đề của Hứa Vân Noãn: “Hồi bẩm cô nãi nãi, vị đại tiểu thư Chu gia kia đích xác bị Ngô gia lão phu nhân dùng châm hình.”
Nghĩ đến cảm giác kim thật nhỏ đâm vào trong thịt, trong mắt Hứa Vân Noãn lóe lên một tia hàn ý lương bạc.
“Ngô gia lão phu nhân này động tay, thật đúng là đủ lạnh mặt vô tình, Chu Ngọc Nghiên kia dầu gì cũng là ngoại tôn nữ của nàng, nói dụng hình liền dụng hình.”
Mục Trần Tiêu gật đầu: “Đích xác lòng dạ ác độc.”
Chu quản gia ở một bên mở miệng: “Cô nãi nãi có chỗ không biết, Ngô gia lão phu nhân này từ trước là bất công, nàng phá lệ coi trọng nhi tử, căn bản không coi nữ nhi như Ngô thị ra gì. Cũng chính là sau này Ngô thị gả cho Chu Chí, lúc này mới được con mắt của nàng nhìn trúng, bất quá con mắt này, cũng là vì cho nhi tử của nàng giành thêm một chút lợi ích. Hôm nay, Ngô Kỳ tính là hoàn toàn phế đi, Chu gia cũng quỳ rạp trên mặt đất không bò dậy nổi, Ngô gia lão phu nhân hành động thế, sợ rằng triệt để phân rõ giới hạn với Chu gia rồi.”
“Phân rõ giới hạn?”
“Không sai, ” Chu quản gia cười gật đầu, “Nói như vậy, cũng là cô nãi nãi uy phong, người chán ghét Chu gia, Ngô gia sợ lại tiếp tục bảo trì vãng lai với Chu gia, sẽ bị người hận chung luôn, nên thẳng thắn triệt để xích mích, như vậy cho thấy một chút thái độ. Nếu nô tài không đoán sai, kế tiếp chỉ sợ Ngô gia cũng muốn phân phát gia nô, cụp đuôi thận trọng sống qua ngày.”
Hộ vệ thám thính tin tức liên tục gật đầu: “Chu quản gia đoán không sai, sau khi Ngô phu nhân rời khỏi, Ngô gia lão phu nhân liền bắt đầu phân phát gia nô, rất nhiều người khóc sướt mướt, ở cửa phủ nháo đằng phá lệ náo nhiệt, rất nhiều bách tính đều nhìn thấy.”
Hứa Vân Noãn bừng tỉnh đại ngộ: “Thì ra là thế, Ngô gia này cũng quá tự xem trọng bản thân, hôm nay bọn họ căn bản không đáng để lo, ta cần gì phải ô uế tay của mình chứ.”
“Nhắc tới, trước đây Ngô gia lão phu nhân kia cũng là một nhân vật khôn khéo thông tuệ, nhưng một khi dính đến nhi tử của nàng, liền trở nên không hề có điểm mấu chốt. Ngô thị cũng là như vậy, trong ngày thường nhìn cũng thông minh, nhưng đối nữ nhi của mình Chu Ngọc Nghiên lại chưa bao giờ quản giáo cho tốt, thế cho nên nuôi trật tính tình.”
“Cái này gọi là một thù trả một thù đi.” Hứa Vân Noãn cười cười, tâm tư không ngừng tự định giá.
Mục Trần Tiêu thời khắc chú ý, nhận thấy được nàng lại có chút thất thần, không khỏi hỏi: “Cô nãi nãi còn có cái gì phiền lòng sao?”
“Hôm nay gặp Chu Hàm và Chu Bạc, tuy rằng vậy hai người nhìn không giống không đầu óc như là Chu Ngọc Nghiên, nhưng có lẽ bọn họ và Chu Chí huyết mạch tương liên. Chúng ta thật vất vả mới chèn ép Chu Chí cho tới hoàn cảnh bây giờ, nếu để cho Chu Hoài dễ dàng vớt người lên, vậy coi như cái được không bù đắp đủ cái mất.”
“Cô nãi nãi muốn làm cái gì?”
“Ta bây giờ còn chưa nghĩ xong.” Hứa Vân Noãn lộ ra một biểu tình tiết khí.
Nàng tới kinh thành thời gian quá ngắn, bất kể là nhân thủ hay thể lực, đều chưa đủ.
Mặc dù có đám người Đinh Sơn, Hàm Chương, nhưng để cho bọn họ giúp đỡ xử lý sinh ý, làm chút việc nặng thì dư dả, nếu dính đến những âm mưu tính toán này, bọn họ không xen tay vào được.
“Cô nãi nãi thông tuệ như vậy, luôn có thể nghĩ ra biện pháp, nếu thực sự nghĩ không ra cũng không cần gấp, ta ở trong triều đình cũng có thể giúp một tay.”
Hứa Vân Noãn liền vội vàng lắc đầu, thần sắc thập phần nghiêm túc, nhìn về phía Mục Trần Tiêu.
“Không cho ngươi dính vào, hôm nay hoàng thượng tựa hồ là quên Mục gia chúng ta, thái độ như vậy không biết có thể duy trì bao lâu, nhưng ta hy vọng càng dài càng tốt, không cho ngươi xuất đầu bậy bạ, đưa tới sự chú ý của hắn, hiện tại trong khoảng thời gian này có thể ẩn nhẫn thì ẩn nhẫn một ít, nhớ kỹ chưa?”
“Nhưng là cô nãi nãi không phải phiền lòng Chu gia sao?”
bookwaves.com
“Nếu là có một con con rệp thời khắc ở nơi nơi thượng thoan hạ khiêu, là một người cũng cảm thấy phiền lòng. Nhưng cũng không có thể bởi vì mình phiền lòng, liền cầm bảo bối nhà mình ném con rệp kia chứ?”
“Nhưng ta không muốn để cho cô nãi nãi phiền lòng.”
Hứa Vân Noãn cảm động trong lòng, nhưng cảm động hơn nữa cũng không có thể mặc cho Mục Trần Tiêu làm bậy: “Phản chính không cho ngươi dính vào, phải nghe lời ta, nhớ kỹ chưa?”
Nhìn ánh mắt trong suốt của Hứa Vân Noãn, Mục Trần Tiêu chỉ có thể gật đầu, đồng thời trong lòng âm thầm sinh ra một chút hỉ sắc, ở trong lòng cô nãi nãi, hắn chính là bảo bối nhà mình sao?
“Nhớ kỹ.”
“Vậy ngươi lặp lại một cái, ngươi nhớ kỹ cái