CHƯƠNG 193: ĐỀU KHÔNG PHẢI THỨ TỐT GÌ
Editor: Luna Wong
Mấy công tử ca chạy đến tìm người nhìn, không cần phải nhiều lời nữa, trực tiếp quay người trở về đem sự tình nói với Thôi Diễm.
Thôi Diễm nghe được tin tức, không khỏi nhíu mày: Đại phòng của Chu gia dĩ nhiên có người đến? Không phải nói Chu Hoài kia không dự định quản Chu Chí bên này sao?
Bạch thị mang theo Chu Hàm đi đến, nhìn thấy đám người Thôi Diễm, trong lòng đồng dạng cảm giác có chút vướng tay chân.
“Chư vị công tử hữu lễ, phụ nhân sinh non, tràng diện loạn tao tao, chư vị đều là công tử ca, ở chỗ này khó tránh khỏi bẩn mắt, không bằng thỉnh chư vị dời bước đi?”
“Bạch phu nhân hữu lễ, tốc độ ngươi tới thật đúng là không chậm, hí bên này của chúng ta đều chưa xem xong, ngươi đã tới đây đuổi người.”
Bác Lăng hầu địa vị đặc thù, Thôi Diễm lại là nổi danh tính tình quần áo lụa là, đừng nói là đối với phu nhân không có cáo mệnh trong người như Bạch thị, chính là gặp được Chu Hoài, trong lời nói cũng không có nhiều khách khí.
“Thôi công tử nếu là muốn xem trò vui, không bằng trực tiếp đi Lê viên? Trên sân khấu của Lê viên, muốn xem cái gì cũng có. Ở đây bất quá là một ít việc xấu trong nhà, không thích hợp bêu ra ngoài, còn thỉnh Thôi công tử thông cảm.”
“Cũng được đi, ngươi đã đều nói như vậy, ta cũng không có thể không nể tình chút nào. Bất quá, Chu Ngọc Nghiên kia trước là tính toán ta, để tiểu gia ta thiếu chút nữa bị Ngô Kỳ kia hại, bút trướng này nếu hôm nay ta không đòi, ngày khác vẫn là phải đăng môn.”
Đây là vẫn chưa xong!
“Đồn đãi giữa chọ ta cũng đã nghe nói qua, bất quá sự tình chưa có được kiểm chứng, đâu có thể bảo sao hay vậy được, Thôi công tử từ trước thông tuệ, nên sẽ không bị tin đồn ảnh hưởng chứ?”
“Lời này của Bạch phu nhân nghe vào trong tai, sao lại giống đang giễu cợt ta nhỉ? Ta thông tuệ chỗ nào, đến hoàng thượng đều nói ta là tính tình quần áo lụa là!”
“Công tử nói đùa, hoàng thượng thương yêu Thôi công tử, mọi người đều biết, thế nào nỡ nói ngươi không phải chứ? Bất quá, mặc kệ sự tình có phải bởi vì Ngọc Nghiên dựng lên hay không, rốt cuộc là cùng Chu gia chúng ta có chút liên lụy, ngày khác ổn thỏa chuẩn bị hậu lễ, đến phủ hướng Thôi công tử bồi tội.”
Thôi Diễm nháy mắt một cái, đến gần phương hướng của Bạch phu nhân một ít: “Hậu lễ này là có bao nhiêu hậu a? Vì chuyện của ta, những huynh đệ này bên cạnh ta cũng bị lăn qua lăn lại, lại là đi hoàng cung, lại là đến Chu gia, cũng phí không ít tâm tử, nếu như lễ này không đủ hậu, ta đều ngại xuất ra chia cho bọn hắn.”
Nét mặt của Bạch thị tiếu ý bất biến: “Chỗ ta vừa mới có vạn lượng ngân phiếu, không bằng xin mời Thôi công tử và chư