CHƯƠNG 247: KIM CHUYÊN? KHÔNG, LÀ KIM KHOÁNG!
Dịch giả: Luna Wong
Trước đây lúc biết cô nãi nãi muốn nấm mộc ra chữ, Lưu Hổ đã cảm thấy cô nãi nãi có anh minh thần võ hơn nữa, chỉ sợ cũng phải té ngã, nhưng không nghĩ tới hiện thực như một cái tát hung hăng đánh vào trên mặt của hắn, để hắn vừa nhìn thấy đám nấm này đã cảm thấy tinh thần hoảng hốt.
Mà bây giờ hắn chỉ là nói một câu với cô nãi nãi, trạng huống những phủ đệ này tranh đoạt mua nước, chợt nghe cô nãi nãi nghĩ tới một chủ ý ngồi lấy tiền.
Nếu là dĩ vãng, hắn sẽ cảm thấy cách nghĩ của cô nãi nãi quá mức đơn thuần, những người trong kinh thành đều là nhân tinh, đâu có thể mặc cho người khác tới dụ dỗ, nhưng bây giờ hắn lại không dám nghĩ.
Dù sao mặt cũng còn sưng chưa tiêu đó, nếu lại bị hiện thực đánh thêm một cái tát nữa, thì có thể thực sự không thể gặp người.
Mục Trần Tiêu thật vất vả tính toán xong sổ sách, đang nghĩ ngợi đưa Hứa Vân Noãn hồi phủ trước , sau đó sẽ đi tìm Đoan vương, không nghĩ tới Úc Khoảnh đến đây hồi bẩm: “Công tử, Thôi công tử mang theo Tần cô nương tới rồi, nói là muốn gặp cô nãi nãi một lần.”
“Hôm qua không phải mới gặp sao, thế nào ngày hôm nay lại muốn gặp nữa?”
Mục Trần Tiêu rất phòng bị Thôi Diễm, cực kỳ không muốn hắn đơn độc gặp mặt với cô nãi nãi.
“Hôm qua quá mức vội vàng, lại có Đoan vương điện hạ ở bên cạnh chờ, không thể để hắn đợi lâu, bởi vậy rất nhiều chuyện còn chưa có nói tỉ mỉ, là ta hẹn bọn hắn ngày hôm nay lại tới.”
“Thì ra là thế, ta còn muốn đưa cô nãi nãi hồi phủ trước nữa.”
“Không cần, tôn nhi đi gặp Đoan vương điện hạ đi, ta ở chỗ này gặp xong Thôi công tử và Tần cô nương, tự trở về là được.”
“Được.”
Mục Trần Tiêu thôi động xe lăn một chút lâu, vừa lúc gặp Thôi Diễm đang đi tới.
Thôi Diễm gặp được Mục tướng quân bản thân sùng bái, liền vội vàng tiến lên hành lễ: “Gặp qua Mục tướng quân.”
“Thôi công tử không cần đa lễ, lần này ngươi qua đây, nhưng có chuyện gì muốn nói với cô nãi nãi?”
“Ta không có chuyện gì, chủ yếu là Tần cô nương, hôm qua lượng một loại hoa lộ với cô nãi nãi thương, nói là lấy ra vị đạo hương nùng, hơn nữa còn có công hiệu tẩm bổ da thịt, chỉ bất quá ngày hôm qua có Đoan vương điện hạ chờ, nên sự tình còn chưa nói xong, hôm nay cố ý qua đây nói tiếp chuyện này.”
“Nếu Thôi công tử không chuyện gì, chẳng biết có thể giúp ta một chuyện không?”
“Mục tướng quân xin phân phó.” Thôi Diễm kích động trong lòng, chẳng lẽ hai lần hắn giúp chiếu cố Mục tướng quân, rốt cục để Mục tướng quân thấy rõ thực lực ẩn núp của hắn rồi sao?
“Làm phiền Thôi công tử giúp ta đẩy xe lăn, ta muốn đi gặp Đoan vương điện hạ, nếu không phải phiền toái, Thôi công tử liền theo ta cùng đi chứ.”
Bookwaves.com.vn
“Được.” Thôi Diễm liên tục gật đầu, trong miệng nói không phiền phức lần nữa, giúp tướng quân mình sùng bái nhất, sao có thể tính là phiền phức được chứ?
Trên lầu, Hứa Vân Noãn đợi một hồi, lại thấy chỉ có Tần U Tố một mình tiến đến, không khỏi hơi kinh ngạc: “Thôi công tử không cùng lên sao?”
“Nô tỳ gặp qua cô nãi nãi, hồi lời của cô nãi nãi, Thôi công tử bị Mục tướng quân kêu, cùng đến phủ của Đoan vương điện hạ.”
Hứa Vân Noãn sửng sốt, lập tức cười nói: “Tôn nhi nhà của ta thật là hiểu tâm ý của ta, biết ta phải có không ít lời muốn nói riêng với ngươi, cho nên liền sớm tách người đi.”
Nét mặt của Tần U Tố hàm chứa tiếu ý, không nhợt nhạt nhàn nhạt giống trong ngày thường, mà là thấm vào đến đáy mắt, phá lệ rõ ràng: “Cô nãi nãi là hiếu kỳ thân phận của ta đi?”
Ân?
Lúc Tần U Tố hành lễ nói chuyện, thanh âm còn du dương như châu ngọc lạc bàn, nhưng một câu vừa rồi, lại chợt trở nên trầm thấp rất nhiều, mang theo một cổ hơi từ tính, nghe vào tai, để người cảm thấy lỗ tai đều tô tô.
Hứa Vân Noãn vốn tưởng rằng thuật dịch dung của đối phương đã cực kỳ khó được, nhưng không nghĩ tới đến thanh âm hắn đều có thể cải biến.
“Quá thần kỳ, cái này mới là bản âm của ngươi sao?”
“Phải, ở trước mặt cô nãi nãi không dám có điều lừa gạt.” Nhận thấy được tiếu ý trong mắt Hứa Vân Noãn, Tần U Tố càng muốn phải biểu hiện mình tốt một chút, “Lúc nhỏ theo lão sư học qua khẩu kỹ, thanh âm có thể mô phỏng theo không ít, nếu cô nãi nãi có hứng thú, ta chuyên môn biểu diễn một chút cho người xem thử.”
“Khẩu kỹ? Ta đã từng ở Giang Nam nghe người ta biểu diễn qua một đoạn, có người nói người chân chính am hiểu khẩu kỹ, một người, một bàn, một ghế, một quạt, một thước,