CHƯƠNG 248: BÁT THIÊN ĐẠI ÁN
Dịch giả: Luna Wong
Tần U Tố hồi đáp: “Trước đây sau khi ta dịch dung đi Chu gia, trong lòng vị Vương di nương kia của Chu Chí rất kiêng kỵ, rất sợ ta đoạt sủng ái của nàng. Thậm chí có một lần, nàng còn muốn lợi dụng hài tử trong bụng bản thân để hãm hại ta, để Chu Chí tưởng ta làm hại nàng đẻ non.”
“Đây là vì sao?” Hứa Vân Noãn hỏi.
“Bởi vì vị Vương di nương kia đã sớm từng ám toán Ngô thị, uống nhiều thuốc làm tổn thương thân, căn bản là khó có thể có thai, cho dù là như lần này vậy thỉnh thoảng mang bầu, cũng vô pháp bình an sinh hạ hài tử. Cho nên nàng đã sớm biết hài tử này là không giữ được.”
“Thì ra là thế.”
“Ta khám phá mưu kế của Vương di nương, lại cũng không có vạch trần nàng trước mặt Chu Chí, lúc này Vương di nương mới tỉnh táo lại, nói với ta trạng huống trong phủ. Nàng có lòng muốn lợi dụng ta, trở thành một thanh đao đi đối phó Ngô thị, ta cũng có tâm thành toàn lợi dụng của nàng, cho nên có thể nói là ăn nhịp với nhau, liền định ra kế hoạch nói xấu Ngô thị và Chu Ngọc Nghiên sau này.”
“Nguyên lai các ngươi đã sớm kế hoạch xong.”
“Là trước liền thương lượng xong, chỉ là một mực chờ thời cơ thích hợp, chờ tới chờ lui, Chu Chí đều bị bãi chức miễn quan, vẫn là không có đợi được, may là có Thôi công tử nháo như vậy, trái lại để kế hoạch của ta và Vương di nương thuận lợi triển khai.”
“Vương di nương quyết định ban đảo Ngô thị, nhưng cuối cùng làm sao lại gặp trở ngại tự vẫn?”
“Hồi lời của cô nãi nãi, Vương di nương hiện tại cũng chưa chết. Bản thân nàng phục vụ ở trước mặt Chu phi, sau này bị Chu phi đưa xuất cung, trở thành thiếp thất của Chu Chí, trong lòng liền có chút không cam lòng, nhưng vì sống sót, lại không thể không tranh thủ tình cảm. Sớm đã mệt mỏi cuộc sống tranh đi đấu lại trong hậu trạch, lần này ban đảo Ngô thị, báo thù hận nhiều năm trong lòng nàng, có thể nói là vô khiên vô quải. Cho nên liền ngất thoát thân.”
“Vị Vương di nương này trái lại nghĩ thông.”
Hứa Vân Noãn nghe xong, không khỏi có chút kính nể, người như vậy phối cho Chu Chí, thực tại là bôi nhọ.
“Nô tỳ cũng là nhìn trúng tính tình quả quyết của Vương di nương, mới quyết tâm hợp tác với nàng, hôm nay nàng sớm đã rời xa kinh thành, chẳng biết đi đâu, bất quá nàng đã đáp ứng, đời này cũng sẽ không bước vào kinh thành nửa bước.”
“Như vậy cũng tốt, nghe nói Chu Chí hiện tại cả ngày trầm mê uống rượu, mỗi ngày đều uống say huân huân, thậm chí có thời gian còn lấy di nương, hạ nhân trong phủ trút giận, dáng dấp thực tại bất kham.”
“Chu Chí chính là một tiểu nhân hèn hạ, khó đối phó nhất vẫn là Chu Hoài.” Trong lòng Tần U Tố có chút chần chờ, không biết có nên nói ra bí mật ẩn dấu nhiều năm trong lòng với Hứa Vân Noãn hay không.
Hứa Vân Noãn thấy hắn ngưng mi tự định giá, cũng không có chủ động mở miệng, ngược lại vừa uống trà, vừa an tâm chờ.
Sau một lát, Tần U Tố tựa hồ hạ quyết tâm: “Cô nãi nãi, Chu Hoài một mực điều tra thân phận thương nhân của Tần Minh Triết, rất nhanh thì có thể tra ra cái thân phận này là giả, đến lúc đó mới có thể sẽ nhấc lên một trận ba đào trong kinh thành.”
Bookwaves.com.vn
“Cái thân phận Tần Minh Triết này, đã có thể tan thành mây khói. Chu Hoài nguyện ý điều tra, để hắn tra là được, chỉ cần các ngươi không chủ động nhảy ra, hắn vĩnh viễn cũng sẽ không tra được lên trên người của ta.”
“Cô nãi nãi yên tâm, cho dù đám người nô tỳ có dâng hết tính mệnh lên, cũng sẽ không liên lụy đến người.”
Hứa Vân Noãn khẽ cười một tiếng: “Ta không phải sợ các ngươi liên lụy, mà là có nắm chắc Chu Hoài sẽ không tra được đến trên đầu Mục gia.” Nàng quét dọn sạch sẽ tất cả đuôi rồi.
“Cô nãi nãi mới vừa rồi hỏi, tại sao lại có thành kiến sâu với Chu gia như vậy, bởi vì trong này cất giấu một kiện bát thiên đại án.” Tần U Tố cắn môi một cái, thanh âm nặng nề mở miệng nói rằng.
“Bát thiên đại án? Dạng án tử gì, có thể để cho ngươi dùng tới bốn chữ này?”
“Kinh Châu chi biến!”
Hứa Vân Noãn chợt nâng đôi mắt lên, tiếu ý trong ánh mắt chậm rãi tiêu thất: “Kinh Châu chi biến? Ngươi nói là án ôn dịch Kinh Châu hai năm trước?”
“Không sai, cô nãi nãi cũng biết, lúc đó Kinh Châu thành phát sinh thủy tai, sông vỡ đê, dìm toàn bộ Kinh Châu thành trong nước, vô số người chết vì nước