1.
Mỹ nhân đó có phần nóng tính.
Ta xin tắm cùng với hắn, hắn không cho thì thôi.
Tại sao lại phải đánh ta?
2.
Ta bị mỹ nhân kia ném ra ngoài hang đá.
Theo lý thì lúc này ta nên tiếp tục truy tìm tung tích Huyễn Tử Y Nhân.
Thế nhưng, ta lại cảm thấy có việc quan trọng hơn cần làm ngay trước mắt.
Thế là nhân lúc mỹ nhân vừa quay đi, ta đưa tay lên...
Chạm vào ʍôиɠ y.
"Chát!"
3.
Lớn lên ở trêи núi, nhân sinh dưới này có rất nhiều thứ ta không thể hiểu được.
Ví dụ như tại sao người kia lại đánh ta?
Rõ ràng ta có làm gì đâu.
Ta chỉ muốn kiểm tra thử xem ʍôиɠ y có béo hay không thôi mà.
4.
Ta không cam tâm, một lần nữa lại đi vào trong hang đá, muốn tìm người kia nói cho rõ ràng.
Nhưng lại không may bị lạc thêm một lần nữa.
Ta đi cả nửa ngày, không hiểu tại sao lại nghe được tiếng rêи rỉ.
Ta lần theo âm thanh, thì tìm được một hốc đá, âm thanh từ đó phát ra.
Mỹ nhân kia lúc này đang ngồi khoanh chân trêи bệ đá, trang phục màu tím chỉnh tề, hai tay cầm đọc một quyển sách gì đó.
Rõ ràng không ai làm gì hắn, không rõ tại sao hắn lại ngửa cổ, miệng nỉ non rêи rỉ.
Cứ rêи một hồi, hắn lại cuối xuống nhìn sách, gãi đầu tự hỏi:
"Ừm...!kêu như vậy là đúng kỹ thuật chưa nhỉ?"
Ta tò mò, cứ đứng đó nhìn hắn một hồi.
Nhưng mới được chốc lát, ta lại phát hiện cơ thể mình có biến đổi kỳ lạ.
Thế là ta bước ra, đứng đối diện với mỹ nhân kia.
Trước con mắt ngỡ ngàng của hắn, ta đều đều giọng hỏi:
"Ban nãy ngươi vừa tập chiêu thức gì thế?"
Mỹ nhân kia trố mắt hỏi ngược lại ta: "Tại sao lại là tên khả ố nhà ngươi? Ngươi ở đây làm gì?"
Ta lại điềm nhiên đáp: "Ban nãy ta muốn tìm ngươi nói chuyện.
Nhưng vô tình xuất hiện ngay lúc ngươi đang luyện công, có lẽ bị trúng chiêu rồi, bởi vậy nên..."
Thế là ta chỉ vào chỗ xuất hiện biến đổi trêи cơ thể mình.
Ngay dưới đũng quần.
Ta nhìn mỹ nhân kia, nghiêm túc hỏi: "Ngươi có thế giúp ta biến nó về như bình thường không?"
"Chát!"
5.
Vừa bị mỹ nhân ném ra ngoài hang đá, ta vừa trầm mặc suy nghĩ.
Tại sao hắn lại đánh ta nữa vậy?
Phải chăng là bởi vì ta đi vào nơi ở của hắn mà không xin phép, nên hắn giận?
Có lẽ là vậy rồi.
Ta cảm thấy ta nên đi xin lỗi mỹ nhân kia vì thâm nhập vào tư gia mà không xin phép.
Thế là sau khi biến cho bên dưới trở lại như cũ, ta liền đứng dậy, phủi ʍôиɠ, đi vào trong hang đá.
6.
Ta đi vòng vòng trong hang đá một hồi thì phát hiện dưới chân xuất hiện một làn khói mỏng.
Lần theo làn khói, ta lại tìm thấy mỹ nhân kia.
Lúc này, hắn đang ở bên trong một hốc đá, xung quanh có rất nhiều dược liệu kỳ lạ.
Làn khói mỏng ban nãy tỏa ra từ nồi thuốc hắn đang pha chế.
Hắn múc nước thuốc đổ vào từng bình nhỏ, sau đó đem tất cả đặt lên mâm, bưng đi.
Không biết đó là thứ gì nhưng mùi rất thơm.
Ta có chút tò mò, tiến vào trong để hỏi:
"Ngươi đang nấu gì thế, mùi hương thật lạ?"
Vừa nhìn thấy ta xuất hiện, mỹ nhân kia liền giật mình bước lùi ra phía sau.
"Xoảng" một tiếng, một mâm nước thuốc liền rơi xuống, đổ hết lên người mỹ nhân.
7.
Xem ra...
Lần này lại phải ăn tát nữa rồi.
Cũng phải thôi, vì ta mà mỹ nhân kia làm rơi cả một mâm nước thuốc.
Hắn có tức giận đánh ta thêm cái nữa cũng là chuyện hiểu được.
Thế nhưng không ngờ, hắn lại không mắng ta.
Ngược lại, toàn thân đều đỏ rực lên, hai mắt đột ngột trở nên mơ màng, hai chân đan chéo vào nhau run rẩy đến không đứng nổi.
Ta lo lắng muốn đến kiểm tra xem hắn có bị gì không.
Thì bất chợt, hắn lại cố ý ngã vào lòng ta, hai tay bắt chéo choàng lấy cổ ta.
Bây giờ thì ta để ý, bên dưới đũng quần mỹ nhân cũng bị biến đổi giống ta ban nãy.
Mỹ nhân kia vừa rồi còn cáu kỉnh, bây giờ lại nhìn ta đầy chờ mong.
Hắn nỉ non thều thào, nói với ta:
"Ta muốn."
8.
Sau một hồi nghỉ ngơi, mỹ nhân kia cũng tỉnh lại.
Rất may, lúc nãy ta đi vòng vòng hang đá xem thử, thì tình cờ phát hiện ra nơi có vẻ là nhà bếp ở đây.
Nguyên liệu đều đầy đủ, ta liền xắn tay áo nấu chút cháo thịt cho mỹ nhân tẩm bổ.
Vừa mang cháo quay lại, thì hắn cũng vừa tỉnh dậy.
Vừa nhìn thấy ta, mỹ nhân kia liền hoảng sợ tột độ, nét mặt trông như muốn chết đến nơi.
Tinh thần hắn có vẻ hơi bất ổn.
Hắn thu người lại vào một góc, ngồi ôm đầu lầm bầm trong miệng:
"Chết tiệt chết tiệt, bị cả đống ɖâʍ Độc đổ lên người thì sẽ biến thành cái dạng gì cơ chứ? Chết ta rồi, chết ta rồi..."
Lầm bầm một hồi, mỹ nhân đó lại ngẩng mặt lên trời, hít thở sâu, có vẻ như đang tự an ủi chính mình:
"Không sao không sao, biết trước ngày này sớm muộn gì cũng sẽ tới mà.
Ít nhất thì phá thân xong, ta có thể luyện ɖâʍ Ma Pháp của sư phụ rồi."
Nói là tự an ủi, nhưng không biết hiệu quả bao nhiêu phần.
Sau một hồi tự lẩm bẩm, hai mắt mỹ nhân vẫn vô cùng thất thần.
Ta thấy hơi lo, liền tiến lại hỏi hắn:
"Ngươi không sao chứ?"
Nghe thấy giọng ta, người kia liền giật mình lùi về phía sau.
Qua một lúc, hắn mới bình tĩnh lại, lắp bắp giải thích:
"Ngươi...!ngươi nghe đây! Tất cả những biểu hiện của ta vừa rồi đều là do thuốc mà ra...!không...!không phải ta cố tình..."
Ta nghe vậy thì gật đầu.
Thật ra ta cũng đoán được biểu hiện ban nãy của hắn là do đống thuốc kia rồi, không cần hắn nói.
Mỹ nhân vẫn nói tiếp: "Bởi...!bởi vậy nên...!ta không phải cố tình câu dẫn ngươi...!Những chuyện chúng ta làm đều không có ý nghĩa gì cả!! Ngươi sau này, đừng có vì chuyện này mà đến tìm ta!!"
Ta nghiêng đầu, thắc mắc: "Những chuyện chúng ta làm? Là gì?"
Hắn lắp bắp, mặt đỏ bừng lên: "Chính là...!Chính là...!Việc đó đó!!!"
9.
Cái phản ứng kia của hắn, ta mỗi sáng đều bị, nên có chút kinh nghiệm giải quyết.
Ta đi tìm cái ao trong hang động mà mỹ nhân từng ngâm mình, truyền nội lực làm nước trở nên lạnh thật lạnh.
Sau đó ném mỹ nhân xuống dưới, để hắn ngâm trong đó một lúc.
Quả nhiên, sau một hồi, thứ kia của hắn liền chìm xuống
Trong lúc đợi mỹ nhân ngâm mình, ta đi vòng vòng thì phát hiện ra phòng ngủ của hắn.
Ta kéo hắn lên lau khô người thay quần áo, rồi mang hắn về phòng nghỉ ngơi.
Chỉ vậy thôi.
9.
Mỹ nhân rưng rưng nước mắt, giống như bị xúc động mà hỏi ta:
"Vậy là...!vậy là ta với ngươi chưa làm gì sao?"
Ta vẫn chưa hiểu lắm, ta với hắn rốt cuộc là làm cái gì.
Nhìn thái độ của ta, mỹ nhân liền lau nước mắt, thở dài nhẹ nhõm.
Nhưng ngay sau đó, nét mặt của hắn liền trở nên thất vọng.
Hắn lầm bầm trong miệng:
"Nói như vậy là ta vẫn chưa phá thân, vậy là vẫn chưa luyện được ɖâʍ Ma Pháp..."
Ta chẳng biết ɖâʍ Ma Phápvlà cái gì, nhưng biết chắc mỹ nhân ngủ một giấc dậy chắc là phải đói lắm.
Ta liền múc một bát cháo thịt đút cho hắn ăn.
Mỹ nhân đang trầm tư thất vọng, nhìn thấy muỗng cháo của ta thì mở miệng theo bản năng.
Ngậm được cháo vào miệng, sắc mặt mỹ nhân vốn dĩ đầy tâm sự, bây giờ lại đột nhiên ửng hồng.
"Ngon quá..."
Hắn nói.
10.
Mỹ