1.
Năm đó, ta vừa tròn mười tám tuổi, võ công tuyệt đỉnh, thành tựu vô số, thanh danh vang xa.
Trong đám tiểu bối của chốn võ lâm, ta tính ra cũng là một người nổi bật.
Sau nhiều năm ngao du tứ phương trừ gian diệt ác, thì nghĩa huynh gửi cho ta một phong thư.
Bảo ta đến chỗ người, có việc cần giao phó.
2.
Vốn dĩ ta là đệ tử chân truyền của một vị cao nhân.
Từ nhỏ đã lớn lên ở trêи núi, xa cách thế gian.
Cho đến một ngày, sư phụ của ta về trời, ta chôn cất người xong mới hạ sơn du ngoạn lần đầu tiên.
Ta vốn chỉ là một thiếu niên lớn lên ở trêи núi, hoàn toàn không biết ở dưới đây người ta sinh sống cư xử với nhau như thế nào.
Bởi vậy nên cách hành xử của ta, trong mắt những người ở đây, có đôi lúc hơi buồn cười.
Nhưng nhờ mang tiếng là đệ tử của sư phụ, thành tựu lại nhiều, ta nhanh chóng được giới võ lâm chú ý đến.
Hành tẩu giang hồ một thời gian, ta được võ lâm minh chủ triệu đến trình diện.
Ta và người nói chuyện hợp ý, uống vài ly, người liền cùng ta kết thành huynh đệ.
Mặc dù sau đó, nghĩa huynh muốn ta lưu lại làm việc cho người, nhưng ta từ nhỏ đã không quen với trói buộc, nên vẫn tiếp tục lang bạt tứ phương.
Thế nhưng, chỉ cần nghĩa huynh gọi một tiếng, dù là bất cứ việc gì ta cũng sẽ trở về phò trợ.
3.
Nhiều năm nay, có một tên ɖâʍ tặc khiến võ lâm chao đảo.
Kẻ này xuất thân là người của ma giáo, chuyên hấp thụ dương tinh của nam nhân để tu luyện.
Phàm là người của võ lâm, không kể chính tà, chỉ cần nghe đến cái tên Huyễn Tử Y Nhân thì liền dựng cả tóc gáy.
Thế nhưng Huyễn Tử Y Nhân tính ra đến bây giờ đã ngoài bảy mươi, những năm gần đây ít khi xuất hiện, từ một năm trước thì hoàn toàn im hơi lặng tiếng.
Mọi người cứ nghĩ lão ɖâʍ tặc đó đã âm thầm tìm một góc nào kín đáo mà thăng rồi.
Không ngờ cách đây không lâu lão lại xuất hiện, đã vậy còn ra tay đều đặn hơn hẳn trước kia.
Tất cả nạn nhân đều không nhớ được chuyện gì đã xảy ra, đến khi tỉnh lại thì chỉ thấy khắp người toàn vết tích hoan ái.
Vô số nhân sĩ chính đạo săn lùng Huyễn Tử Y Nhân bấy lâu nay đều không có kết quả.
Bản thân nghĩa huynh ta là minh chủ võ lâm, không thể ngoảnh mặt làm ngơ việc này.
Bởi vậy nên tất cả trọng trách đều trông cậy vào ta.
4.
TruyenHD
Đoán trước được địa điểm thời gian kế tiếp Huyễn Tử Y Nhân sẽ ra tay, ta núp trêи mái nhà đợi sẵn.
Đến giữa đêm, quả nhiên có một kẻ lẻn vào khách điếm.
Hắn mặc tử y, đeo mặt nạ cười che đi dung nhan.
Đây chính là dáng vẻ đặc trưng của Huyễn Tử Y Nhân.
Ta vừa định nhảy xuống bắt hắn, thì có một điểm khiến ta bị phân tâm.
Rõ ràng Huyễn Tử Y Nhân năm nay đã ngoài bảy mươi, tại sao mái tóc vẫn còn đen dài óng mượt thế kia.
Trong lúc ta đang đắn đo suy nghĩ, thì Huyễn Tử Y Nhân đã kịp bỏ gì đó vào trong ấm trà, rồi trốn xuống gầm giường.
Vị khách nhân xui xẻo thuê phải căn phòng này vừa vặn bước vào phòng.
Hắn vừa ngồi xuống, đã với tay rót cho mình tách trà.
Ta vừa định nhảy xuống ngăn cản hắn, thì tự nhiên lại thắc mắc, không biết Huyễn Tử Y Nhân đã bỏ cái gì vào trong trà.
Thế là ta để khách nhân kia uống thử xem thế nào.
Khách nhân kia vừa uống xong, toàn thân hắn liền ửng đỏ, nơi dưới đũng quần cũng trở nên khác biệt.
Chỉ vậy thôi sao? Xem ra thứ thuốc kia cũng không có công dụng gì ghê gớm.
Biểu hiện của khách nhân kia, mỗi sáng ta thức dậy đều bị.
Cùng lúc này, Huyễn Tử Y Nhân đã từ dưới gầm giường chui ra.
Hắn kéo khách nhân kia lên giường, đã vậy còn cởi vạt áo người ta.
Ta vừa định nhảy xuống ngăn hắn lại, thì chợt băn khoăn, không biết Huyễn Tử Y Nhân định làm gì với người nọ.
Thế là