**1**.
Em trai tôi tự động mang đồ ăn đi xuống bếp.
Thiếu soái với tôi nhìn nhau một hồi, sau đó anh ta nói đi phụ em tôi.
Tôi đâu có ngu.
Anh ta đi phụ em tôi, để rồi hai tên Alpha bọn họ lại làm cái chuyện rợn da gà kia à!
Trong xã hội này, Alpha ở với Alpha, Omega ở với Omega là chuyện khiến người khác phản cảm đến chừng nào!!
Em trai tôi thì tôi nói chuyện với nó sau! Riêng tên thiếu soái này thì tránh xa cái phòng bếp một chút!!
Tôi có chết cũng không để em tôi sa ngã kiểu đó!!!
**2**.
Lúc này thì ánh mắt thiếu soái thoáng qua một tia buồn bã, anh ta cười nhạt, nói thôi thì để mình đi xem tiểu thiếu gia. Dù sao cũng là cậu ấy gọi anh qua.
Tôi chợt nhớ ra, thiếu soái từng nói, tuy anh không thích tiểu thiếu gia theo cái kiểu kia, nhưng hai người lớn lên với nhau từ nhỏ, anh ta xem cậu ấy như em trai ruột vậy.
Thiếu soái nghe nói cậu ấy đang đói nên có mang qua mười mấy món điểm tâm nho nhỏ tự làm ở nhà.
Anh ấy hỏi có phải tôi với tiểu thiếu gia cãi nhau hay không. Tiểu thiếu gia tính cách từ nhỏ được nuông chiều rồi, dặn dò tôi phải kiên nhẫn với cậu ấy một chút, đừng nghiêm khắc quá.
Thiếu soái còn dùng bộ dạng hiền lạnh chân thành mà nói với tôi, từ nhỏ tiểu thiếu gia đã thích ăn mấy món điểm tâm anh ta làm, thấy anh mang mấy món này qua đây, cậu ấy chắc chắn sẽ thích lắm, tâm trạng tốt lên sẽ hết giận tôi thôi.
**2**.
Từ cái hồi tôi còn hẹn hò với thiếu soái, tôi đã phát hiện ra.
Anh ta là loại Alpha vừa khí phách thành đạt, vừa ôn nhu ân cần. Thượng phẩm trong thượng phẩm.
Bất kì Omega nào gặp anh ta đều mềm lòng cả.
Kể cả loại Omega kiêu căng hống hách mắt cao hơn trời như tiểu thiếu gia còn tương tư anh ta mãi không dứt cơ mà.
Nói chung anh ta là một người rất tốt.
Thằng em tôi đang ở dưới bếp đó.
Nó cũng rất thích ăn điểm tâm.
Anh qua với nó đi.
**3**.
Tôi lên phòng nói với tiểu thiếu gia, em trai tôi đang nấu ăn ở bên dưới, nấu sắp xong rồi, còn cỡ hai phút nữa là có đồ ăn.
Tiểu thiếu gia liền mở toang cửa, hỏi thế thiếu soái đã đến chưa?
Tôi muốn nói là chưa, nhưng người đang ở ngay dưới phòng bếp rồi, giấu cũng không được.
Nên tôi đành nói thật, thiếu soái đến cùng lúc với em trai tôi.
Tiểu thiếu gia không nói không rành liền chạy vụt xuống dưới.
**4**.
Tôi lật đật chạy theo tiểu thiếu gia.
Không biết em trai tôi ăn hết đống điểm tâm thiếu soái tự làm chưa. Giả mà chưa ăn hết, bị tiểu thiếu gia nhìn được rồi đòi ăn.
Đống điểm tâm kia tinh xảo như vậy, cậu ấy ăn vào sẽ khen ngon.
Khen ngon rồi tâm trạng sẽ vui lên, tươi cười rạng rỡ với thiếu soái.
Nếu...
Nếu chuyện đó xảy ra....
Thì tôi vẫn ổn.
Tôi chỉ bị tức thôi.
Ngoài ra thì vẫn ổn.
**5**.
Tôi chạy xuống phòng bếp.
Thì một mùi thơm tỏa ra nồng nàn.
Là đồ ăn em tôi nấu.
Đồ ăn nó nấu thơm đến mức, tiểu thiếu gia đang quấn quít bên thiếu soái liền lập tức quay sang nhìn thằng em tôi, hai mắt long lanh như có sao trời.
"Đây là món gì mà thơm vậy??" Bộ dạng cậu ấy háo hức vô cùng.
Cậu ấy là tiểu thiếu gia, sơn hào hải vị gì mà chưa ăn qua, làm cái gì mà thấy đồ ăn em trai tôi nấu là tỉ tởn như bị ma nhập vậy??
"Anh trai gọi em qua đây vội quá, em chỉ kịp lấy đồ ăn trong tủ lạnh làm món súp gà rau củ thôi."
"Tôi...tôi có thể nếm thử chứ?"
Em trai tôi rất thân thiện, lấy một cái chén nhỏ đổ ít nước súp vào. Tiểu thiếu gia uống vào, cả khuôn mặt giống như đang bay trên thiên đàng.
Rõ ràng ban nãy còn nói bất cứ thứ gì dính dáng đến tôi đều không muốn ăn!
**6**.
Từ nhỏ tôi đã biết, em trai tôi là một Alpha rất có triển vọng.
Đẹp trai, học giỏi, chơi thể thao tốt, con nhà danh gia vọng tộc.
Mấy thứ trên không tính, thì nó còn là một Alpha rất đảm đang. Lúc mọi người còn nghĩ tôi là Omega, mẹ tôi ra sức dạy tôi nấu ăn thế nào thì tôi vẫn không làm được. Nó chỉ đứng nhìn từ xa, vậy mà có thể dễ dàng nấu ra những món mẹ tôi chỉ, thậm chí còn chế biến cho ngon hơn.
Đó là chưa kể mấy việc dọn dẹp, trang trí, quản lí nhà cửa nó cũng làm một cách xuất sắc.
So với một tên Alpha ôn nhu như thiếu soái, một tên Alpha đảm đang tháo vát ra được sảnh vào được bếp như nó càng được các Omega chào đón hơn.
Đặc biệt là với loại Omega bị chiều hư như tiểu thiếu gia.
Nói chung thì nó cũng là một Alpha rất tốt.
Em trai, thiếu soái bên kia kìa.
Em xích qua đó giùm một cái.
**7**.
Được ăn no xong tiểu thiếu gia liền bày ra một khuôn mặt khác, tủm tỉm tươi tắn sáng lán vui vẻ.
Thậm chí là có cầu vồng bắt ngang, sao sáng đầy trời.
So với bộ dạng cáu gắt khinh khỉnh từ sáng đến giờ như hai người xa lạ.
Cậu ấy đối với thiếu soái cười cười nói nói.
Lại đối với em trai tôi nói nói cười cười.
Thiếu soái nói tiểu thiếu gia chỉ khi nào tức giận hoặc nhìn thấy kẻ mình ghét thì mới cư xử hống hách khó gần, còn đối với những người cậu ấy thích thì vẫn luôn hòa nhã như vậy.
Tôi: "..."
**8**.
Ăn cơm xong, tôi liền tiễn hai cái người kia về.
Tiểu thiếu gia liền rủ hai người bọn họ ngủ qua đêm.
Dù gì trong biệt thự này cũng có rất nhiều phòng.
Cả hai thế mà lại dám đồng ý.
Trong lòng tôi có chuyện không vui, nhưng tôi không nói ra.
**9**.
Tiểu thiếu gia ra phòng khách coi ti vi, tôi liền đi theo.
Tiểu thiếu gia đi rót cốc nước, tôi liền đi theo.
Tiểu thiếu gia vào nhà vệ sinh, tôi cũng đứng trước cửa.
Tiểu thiếu gia quát rốt cuộc là tôi muốn cái gì.
Tôi mím môi, giật giật góc áo cậu ta.
Hỏi nhỏ.
"Cậu không thích tôi ở chỗ nào vậy..."
**10**.
Ban đầu tiểu thiếu gia xem tôi là tình địch nên kiếm chuyện với tôi, cái đó tôi hiểu.
Nhưng sau khi tôi đánh dấu cậu ấy, tôi đã là Alpha của cậu ấy rồi, cậu ấy không phải nên dựa dẫm, yêu thương tôi sao?
Tại sao cứ nhìn thấy tôi là mặt mày nhăn nhó thế kia!
"Cái đó còn phải hỏi? Không phải là do anh cường bạo tôi sao? Cưỡng ép đánh dấu tôi!!!"
Thì cái đó tôi cũng hơi áy náy. Nhưng ngươi thật sự mưu đồ xấu xa không phải là cậu ấy sao? Tôi dễ dãi cho qua mọi chuyện, cậu ấy lại đi trách ngược lại người bị hại là tôi!
"Tôi cả đời chỉ có một mong ước là trở thành bạn đời của thiếu soái. Anh năm lần bảy lượt chắn đường tôi. Đã vậy cuối cùng còn đánh dấu tôi! Cả đời Omega chỉ có thể bị đánh dấu bởi một người, nhờ anh mà mong ước của tôi sẽ không bao giờ thành hiện thực!! Tôi hiển nhiên là ghét anh!!!"
Cậu ấy còn nói tôi từ bỏ ý định lấy lòng cậu ấy đi. Cậu ấy đời này kiếp này chỉ thích mỗi thiếu soái. Dù có phải cắt bỏ tuyến thể, ngày nào thiếu soái còn chưa kết đôi, ngày đó cậu ta còn chưa bỏ cuộc.
Nói rồi liền quay lưng đi một mạch lên lầu.
**11**.
Rõ ràng là tôi không có sai.
Thiếu soái từ hôn với cậu ấy, chắc chắn là không liên quan đến tôi.
Tôi hẹn hò với thiếu soái, là người lớn sắp đặt. Sau đó thiếu soái có thiện cảm với tôi. Tôi cũng vị mẹ mà tiếp tục đi chơi với anh ấy. Từ đầu đến cuối tôi đâu có đụng tới cậu ta!
Cuối cùng, cậu ấy cho người bắt cóc tôi, ép tôi uống thuốc kích dục. May là tôi là Alpha, nếu tôi thật sự là Omega thì tôi chết chắc rồi.
Chuyện tôi cưỡng ép đánh dấu cậu ấy cũng không nằm trong tầm kiểm soát của tôi.
Nếu nói tôi có sai cái gì, thì là sau khi tôi tỉnh táo lại, vẫn còn hơi hưng phấn, lại thấy cậu ấy đáng yêu xinh đẹp, liền không kiềm chế được một lần mà thôi.
Nhưng cái sai của tôi so với cái sai của tiểu thiếu gia đâu có là gì.
Vậy thì tại sao...
...tôi lại thấy tội lỗi như vậy.
**12**.
Tôi đi theo tiểu thiếu gia lên lầu.
Thì lại thấy cậu ấy đứng như trời trồng ở cầu thang.
Tôi hỏi cậu ấy có chuyện gì sao.
Cậu ấy vẫn im lặng không đáp, hai mắt chăm chăm nhìn về phía trước.
Pheromone của Alpha tỏa ra nồng nặc đến mức khiến tôi khó chịu. May là tiểu thiếu gia bị tôi đánh dấu rồi, không thì cậu ấy gặp nguy to.
Tôi nhìn theo hướng nhìn của tiểu thiếu gia, thì nhìn thấy em trai tôi đang vòng tay trên cổ thiếu soái. Ngay giữa hành lang mà hôn anh ta.
Hôn thì hôn đi.
Tại sao nó lại dí sát lưng vào tường, hai chân quấn chặt hông thiếu soái thế kia?!
Nếu không phải quần áo còn mặc ngay ngắn, người ta sẽ hiểu lầm đó.
Lần này tôi thề là tôi không hề bắt bọn họ chờ đợi cái gì hết.
**13**.
Dù thế nào thì ở xã hội này, Alpha với Alpha vẫn là không được.
Tôi không thể để thiếu soái dụ dỗ em trai tôi sa ngã.
Mặc dù nhìn hiện trạng thì giống như em trai tôi đang dụ dỗ anh ta sa ngã hơn. Nhưng tin tôi đi, em trai tôi ngoan lắm. Nó nhất định là bị người ta dụ dỗ!!
Tôi xông lên, định tách hai người bọn họ ra.
Thế nhưng ngay lúc này, một tiếng thét lớn đột ngột vang lên khiến ba tên Alpha chúng tôi đều quay đầu lại nhìn.
Tiểu thiếu gia hai tay ôm mặt, hét to một tiếng thảm thiết.
Sau đó ngất xỉu.
**14**.
Tôi lập tức mang tiểu thiếu gia vào bệnh viện.
Bác sĩ nói có vẻ như cơ thể không có gì, chỉ là tinh thần nhất thời chịu đả kích quá lớn nên mới ngất xỉu mà thôi.
Nhưng để cho chắc chắn thì sẽ kiểm tra tổng quát cho cậu ấy một lần.
Tôi cảm ơn bác sĩ. Sau đó vào phòng thăm tiểu thiếu gia.
Vốn dĩ em trai tôi và thiếu soái có đi theo, nhưng lúc y tá báo tiểu thiếu gia tỉnh rồi thì tôi bảo bọn họ về. Lần này không phải tôi ghen mà thật sự nghĩ tạm thời không nên để tiểu thiếu gia thấy bọn họ.
Tôi đi vào, thì thấy tiểu thiếu gia đang ôm gối.
Cậu ấy tĩnh lặng hơn bình thường.
Hai con mắt đỏ hoe.
**15**.
Tiểu thiếu gia kể cậu ấy từ nhỏ đã không có nhiều bạn rồi.
Bởi vì tất cả Omega đồng trang lứa đều không chịu nổi tính cách của cậu ấy.
Chỉ có mỗi thiếu soái là thật sự quan tâm cậu, mặc kệ cậu hống hách thế nào, bị chiều hư thế nào, vẫn dịu dàng quan tâm cậu.
Thậm chí có một lần cậu nổi loạn bỏ nhà ra đi là anh ấy chạy đi tìm, đã vậy còn cứu cậu khỏi bọn côn đồ.
Lúc cậu biết mình có hôn ước với anh ta, đã vui đến thế nào.
Vậy mà một ngày nọ anh ấy lại đột ngột từ hôn.
Ngày hôm đó cậu đã vô cùng tuyệt vọng, đi tìm thiếu soái hỏi nguyên do.
Thiếu soái nói lỗi không phải ở cậu. Lỗi là ở anh ta có vấn đề khó nói, tạm thời không thể ở cạnh Omega.
Cậu nghĩ là anh ấy thật sự có lý do khó nói, liền kiên nhẫn đợi cho đến khi anh ấy giải quyết xong cái lý do kia để trở về bên cậu.
Sau đó cậu phát hiện anh ấy đi hẹn