Edited by Raine Wu
- -----------
Nếu như trong thế hệ trẻ giới Huyền học xem Diệp Diêm Vương như một người gì đó rất đáng sợ*, thì với Kỳ Sơn đạo sĩ cùng con trai của hắn, cái tên "Dịch Lăng Tử" cũng đáng sợ đến mức phải khóc thét.
*Nguyên gốc 洪水猛兽: dịch là Hồng thủy mãnh thú, được ví như tai họa ghê gớm.
Lấy con trai của Kỳ Sơn đạo sĩ để nói, năm đó đều bị Kỳ Sơn đạo sĩ mỗi ngày: "Mày so với Dịch Lăng Tử chút đi! Người ta mười sáu tuổi đã đứng đầu Mặc Đấu*! Còn mày thì sao? Gánh không gánh nổi, xách cũng không xong, sao mà tao có thể sinh ra thứ phế vật như mày ấy nhỉ!"
*Mặc Đấu: từ chương này khi liên quan đến Bảng thì mình sẽ sử dụng Mặc Đấu thay cho Bảng Ống Mực nha.
Còn đối với dụng cụ ống mực thì sẽ vẫn là ống mực.
Mặc Đấu cũng chỉ là hán việt của ống mực thôi.
Năm ấy, chàng thanh niên top mười Bảng Mặc Đấu bị mắng đến khóc lóc thảm thiết.
Hắn sao có thể so sánh được với Dịch Lăng Tử tiền bối?
Do đó, Dịch Lăng Tử tiền bối có thể xem như một ví dụ của con nhà người ta.
Tuy Dịch Lăng Tử rất mạnh nhưng những người cùng lứa như Kỳ Sơn đạo sĩ vẫn không rõ được mạnh tới mức nào nhưng tính ra Dịch Lăng Tử vẫn rất hòa đồng.
Không giống như học trò của mình, Diệp Kính Chi, tính tình quái gở, chỉ biết lo diệt quỷ.
Lúc trước Dịch Lăng Tử cũng rất hay tham gia tích cực các hoạt động giữa các thế hệ với nhau.
Mỗi lần hoài niệm về tuổi trẻ phong lưu của mình, Kỳ Sơn đạo sĩ xúc động nói: "Đáng tiếc, mười chín năm trước khi ta cùng Dịch Lăng Tử cùng nhau uống một trận quên trời đất, cũng không nghĩ tới đó sẽ là lần cuối cùng, vì hắn với Hạn Bạt* ngàn năm cùng đồng quy vu tận."
*Hạn Bạt: quái vật gây ra hạn hán trong truyền thuyết cổ đại Trung Quốc.
Lần này, cái tên "Dịch Lăng Tử" xuất hiện trên bài viết của "Quỷ Biết" khiến cho các đại sư thế hệ trước bàn luận sôi nổi, bình luận lại hồi ức năm đó.
Bọn họ mà lên tiếng, đám đệ tử nào dám làm càn, chỉ có thể buôn chuyện riêng với nhau.
【Diệp Diêm Vương thực sự có hôn thê? Sư phụ của hắn rất là giỏi bói toán, nếu không sao có thể đoán ra được đến bây giờ Diệp Kính Chi vẫn chưa có bạn gái, cho nên mười chín năm trước, lúc Diệp Diêm Vương không phải là Diệp Diêm Vương, đã giúp hắn dụ một em gái.
】
【Dịch Lăng Tử tiền bối đúng là có tầm nhìn xa nha! Sao sư phụ tôi không giúp tôi định hôn từ bé nhỉ? Làm tôi ba mươi tuổi rồi mà còn chưa có vợ nè.
Nhìn Diệp Diêm Vương hôm qua còn một mình mà hôm nay có vợ rồi! Ghen tị với người khác chỉ làm mình mất đi giá trị thôi! 】
【Diệp Diêm Vương là thể tam sát, thể của hắn có thể giết vợ hắn, cho nên không kiếm được vợ.
Dịch Lăng Tử tiền bối quá tuyệt vời! Chả trách ông nội tôi nghe tên Dịch Lăng Tử đã sợ đến rùng mình, ông ấy chắc là kiếm một em gái nặng âm khí lắm, vừa vặn với Diệp Diêm Vương.
】
..................!
【Ể mà không đúng nha, bài viết không nói vợ của Diệp Kính Chi đang ở đâu.
】
Đúng lúc này, phía bắc chân núi Lệ Sơn, Tây An, tỉnh Thiểm Tây.
Một lão hòa thượng đầu trọc đang cưỡi trên cây cổ thụ, lo lắng nhìn về phía trước.
Hắn ở một nơi rất hoang vu, cách đó hai cây số là Tượng binh mã của Tần Thủy Hoàng, được mệnh danh là kỳ quan thứ tám của thế giới*.
Vào ban đêm, những du khách đến vào ban ngày đều đi hết, trả lại Lệ Sơn thâm u một bóng đen to lớn, đè nặng mặt đất.
*Kỳ quan thứ tám của thế giới là một thuật ngữ đôi khi được sử dụng để nói về những thứ có thể so sánh với Bảy kỳ quan của thế giới cổ đại về mức độ ảnh hưởng của nó.
Lão hòa thượng chỉ tay, lẩm bẩm vài câu thần chú, một chiếc gương nước tròn hiện ra trước mặt.
Hắn vội vàng nói: "Bần tăng đã cho ngươi một tin tức cực kỳ đáng giá, tại sao không cho bần tăng điểm chứ? Bây giờ đã qua giờ Tý, bần tăng đuổi theo lệ quỷ ba trăm tuổi đã một tháng rồi, nếu thật sự để cho nó trốn vào trong lăng Thủy Hoàng, quấy rầy đồ vật trong lăng, đến lúc đó giới Huyền học đại loạn mất, bần tăng không gánh nổi trách nhiệm này đâu!"
Phía bên kia gương là một thanh niên đeo kính cận, phía sau hắn có không ít những chàng trai cô gái đang bước đi vội vàng.
Nghe lão hòa thượng nói xong, người thanh niên đẩy mắt kính, nói: "Bất Tỉnh đại sư, tin hot của ngài dù gì cũng mới được đăng lên, cũng phải đợi chúng tôi thống kê lượt đọc, lượt thích đã.
Đúng rồi, cũng có nhiều người tặng ngài một ít thưởng*.
Nó sẽ được chuyển thành điểm và được ghi vào tài khoản của ngài nhưng nếu ngài yêu cầu đổi điểm liền số điểm hiện tại thì số điểm có lúc sau sẽ không được tính vào tài khoản của ngài."
*Thưởng trong Wechat là nếu người dùng thích nội dung do tác giả và người quản lý đăng lên, họ sẽ đưa ra "tiền boa" với mức phí khác nhau tùy theo tâm trạng của họ
Nghe vậy, lão hòa thượng Bất Tỉnh run rẩy khóe miệng: "Được rồi, được rồi, bần tăng không cần mấy cái điểm đó, đem điểm liền cho ta đi.
Không còn kịp đâu, bần tăng muốn lên Thiên Công Trai mua nhảy thi trăm tuổi để luyện bảo, bằng không lệ quỷ kia chạy mất!"
Biên tập viên của "Quỷ biết" mỉm cười vui vẻ nói: "Vậy tôi sẽ đưa điểm vào tài khoản của ngài."
Một phút sau, lão hòa thượng Bất Tỉnh mở Mặc Đấu của mình ra thấy trong đó có 10.000 điểm.
Nhìn con số lớn như vậy, hắn sửng sốt, liền lẩm bẩm: "Chuyện phiếm của Dịch Lăng Tử và Diệp Kính Chi đáng giá vậy sao?" Tiếp theo hắn lắc đầu, liên tục niệm A Di Đà Phật: "Dịch Lăng Tử đạo hữu, ban đầu là ta với ngươi cùng lấy đá Thái Sơn, năm đó người vì giới Huyền học mà mất đi.
Còn bây giờ ta cũng vì giới Huyền học mà phải bắt cho được lệ quỷ ba trăm tuổi này, chỉ là còn thiếu một ít điểm để mua vật liệu cho nên mới đem chuyện của hai thầy trò ngươi nói ra.
Ngươi ở nơi chín suối, chắc cũng sẽ không trách bần tăng đúng không...!Ai da!"
Một trái sơn trà* cỡ nắm tay đột nhiên rơi xuống đầu, đập mạnh vào đầu trọc lóc của Bất Tỉnh đại sư, thành một cục u lớn.
Bất Tỉnh đại sư sờ sờ cái đầu trọc của mình, tiếp tục lẩm bẩm: "Ngươi sẽ không trách bần tăng chứ, ngươi sẽ không trách bần tăng, bần tăng cũng là vì dân trừ hại, cũng là...!Oái oái úi úi úi!"
Một trận gió thổi qua, sơn trà lâu năm giống như cơn mưa, phanh phanh phanh mà đập thẳng vào đầu của Bất Tỉnh đại sư.
Đầu Bất Tỉnh đại sư bị đập thành đầy vết sưng, vội vàng bay xuống cây, chạy đến lăng Tần Thủy Hoàng, vừa chạy vừa hét lớn: "Bần tăng đi bắt lệ quỷ mà!"
Tối nay, "Quỷ biết" có bốn bài viết, ba bài kia bị vô lãnh cung, duy chỉ có bài "Diệp Kính Chi đã có hôn thê" là được giới Huyền học thảo luận đến khí thế ngất trời.
Đêm đến, Diệp Kính Chi đang cầm chổi quét phòng, bỗng nhiên di động réo liên tục.
Hắn mở ra xem, một loạt các đại sư thế hệ trước gửi tin chúc mừng, hỏi khi nào sẽ kết hôn.
Dịch Lăng Tử qua đời, tiền bối như bọn họ có thể xem như trưởng bối của Diệp Kính Chi, có thể giúp hắn chủ hôn.
Ngoài ra, chỉ có ba người thuộc thế hệ trẻ gửi lời hỏi thăm.
Diệp Kính Chi nhíu mày, click mở bài viết trên "Quỷ biết", mới biết được đã xảy ra chuyện gì.
Hắn đặt chổi xuống và trả lời một cách nghiêm túc.
【Lần cuối tôi gặp sư phụ là mười chín năm trước, ông ấy xác thực là đã định hôn cho tôi còn tặng tôi một viên đá Thái sơn làm vật đính ước.
Nhưng đó cũng là lúc Hạn Bạt ngàn năm xuất hiện, sư phụ chưa kịp nói rõ ràng đã cùng Hạn Bạt kia đồng quy vu tận trong trận đại chiến năm ấy.
Tôi cũng không biết đối phương là ai, mấy năm nay cũng chẳng ai tìm đến.
Tôi chỉ nghe sư phụ nói rằng đó là một cô gái rất nặng âm khí, nhỏ hơn tôi hai tuổi, thật sự là lương xứng, năm nay hẳn là hai mươi ba tuổi.
】
Những tiền bối căn bản không phải tới đây nghe giải thích mà chỉ thích nghe chuyện phiếm thôi.
Đại sư của Thiên Cơ Môn vội vàng trả lời: 【Tiểu Diệp, lão phu sẽ giúp ngươi bấm một quẻ, giúp ngươi biết được hôn thê mình đang ở đâu! 】
Môi Diệp Kính Chi khẽ mím lại, định từ chối.
Theo ý kiến của hắn, đối phương mười chín năm qua không hề có tin tức, hoặc người kia không phải người giới Huyền học, hoặc là biết được danh tiếng của hắn, không muốn cùng hắn kết hôn, làm vợ hắn.
Một khi đã như vậy, hắn sẽ không ép buộc, cũng coi như nó chưa từng xảy ra.
Đại sư của Thiên Cơ Môn chỉ trong năm phút đã phản hồi lại: 【Lăng