"Rất hạnh ngộ gặp mặt Tiên Loan Cung cung chủ, ta là Hắc Dạ công tử, còn vị này là Quỷ Vực Quỷ chủ." Bạch Dạ ra dáng dấp của một vị công tử phong nhã, điềm đạm, trên miệng treo ý cười tà tứ.
Bản thân nàng không cần thiết phải hành lễ với bất kì người nào, cho dù đó là Đế Vô Trần, chỉ coi là gật đầu cho qua.
Ở tại đế quốc này hay ở nơi nào cũng vậy, chỉ cần là có quyền lực lẫn địa vị thì sẽ không quan trọng tuổi tác.
Xuân Hoa Thiền dẫn theo hai người đi vào từ lối cửa chính, một đường đi thẳng nhiều thứ khiến Bạch Dạ để ý nhiều.
Tiên Loan Cung năm xưa nàng đã từng tới một lần, nhưng không được nhìn hoành tráng như bây giờ.
Có lẽ là do cung chủ mới lên đã thay đổi khá nhiều thứ.
Người dân ở đây tuy không có nam nhân, nhưng cuộc sống sung túc, ấm no, lại đoàn kết.
Họ xem cung chủ là người tối cao và nhất mực nghe theo.
Cuộc gặp mặt lần này là bàn bạc giữa Bạch Dạ, Đế Vô Trần và Xuân Hoa Thiền nên sẽ không có sự tham dự của các trưởng lão.
Nói đến đây cũng phải kể, trưởng lão ở Tiên Loan Cung rất ít khi lộ diện, chỉ khi có những trường hợp khẩn cấp hoặc cần quyết định những vấn đề quan trọng mới thấy.
Tiên Loan Cung đã tồn tại lâu hơn so với Lăng Thiên Cung cùng Quỷ Vực vì trước đó đã có một đời cung chủ.
Những trưởng lão có người xuất hiện từ đời trước, có người mới gia nhập.
Nhưng điểm chung là đều có quyền lực và địa vị rất cao.
Tiên Loan Cung quả không hổ danh là thế lực nữ phái, chỉ cần tùy tiện tìm một người cũng là mỹ nữ.
Vì không có nam nhân nên lính canh gác hay ám vệ đều là nữ, có thể trụ vững tới bây giờ cũng đều do một thân võ nghệ cao cường.
Hoạt động trong giới giang hồ này, nếu không có võ nghệ thì chỉ có làm mồi cho những thế lực khác.
"Hai người lặn lội từ xa tới đây ắt hẳn là vì chuyện đó" Xuân Hoa Thiền ngồi trên ghế cao nhìn xuống nhưng không hề kiêu ngạo hay siểm nịnh, chỉ đơn giản là bình thản nói "Gần đây ta cũng đã cho điều tra nhưng hầu như gặng hỏi đều mất hết đầu mối."
Bạch Dạ lúc này cũng không cấm suy tư nhiều chút.
Tiêu Ngọc phái buôn lậu hoa anh túc, cố tình thả ra nhiều như vậy chắc chắn có mục đích khác chứ không chỉ là muốn có lợi đơn giản như vậy.
"Có thể bọn chúng muốn uy hiếp!" Đế Vô Trần ngồi hồi lâu lên tiếng nói.
Rất có thể! Cả Bạch Dạ và Xuân Hoa Thiền đều đồng thanh nghĩ tới.
Chúng thừa biết thế lực được xây dựng lên cũng phải dựa vào nhiều người hợp sức tạo thành.
Chỉ cần lấy nó ra uy hiếp thì người đứng đầu không thể không hợp tác.
"Vậy có nghĩa là bọn chúng có thuộc giải sao?" Xuân Hoa Thiền ngạc nhiên hỏi.
"Cũng chưa chắc, có thể đây chỉ là một trong những chiêu trò của chúng.
Lừa rằng có thuốc giải để uy hiếp người đứng đầu."
Bọn chúng thật quá đáng! Ngay cả mạng sống của con người cũng có thể đem ra đùa giỡn.
Tính cách tàn