"Thôi, dù sao hai người cũng mới tới đây, ta sẽ cho người dọn dẹp phòng, nghỉ ngơi tốt." Xuân Hoa Thiền được một tỳ nữ ở bên cạnh dìu đứng lên, đối với Bạch Dạ cùng Đế Vô Trần nói.
Nhưng cô lại hướng về phía Bạch Dạ vài điều "Có thể ở lại nói chuyện một chút được không?"
Bạch Dạ hơi đôi chút ngạc nhiên với lời đề nghị này của Xuân Hoa Thiền, mà lại nhìn về phía Đế Vô Trần đang dùng con mắt cảnh giác chằm chằm vào cô ấy.
Nàng có hơi bất đắc dĩ, đối với Đế Vô Trần khuyên nhủ "Ngươi về trước đi, ta sẽ theo sau!" biết dạo gần đây tên này có vẻ để ý nhiều đến nàng.
Dù gì thì hai bọn họ cũng đang trên cùng chiến thuyền, không thể không an ủi hắn một chút.
Hắn rất lo lắng cho nàng, nhưng nghe nàng nói vậy, hắn cũng buông xuống, lặng lẽ đi về phòng mình.
Hiện giờ trong căn phòng rộng lớn, chỉ có Bạch Dạ cùng Xuân Hoa Thiền, bọn họ ngồi yên lặng một lúc lâu.
"Cung chủ muốn nói điều gì với ta?" không nhịn được mở lời trước Bạch Dạ, cầm lên tách trà uống một ngụm.
"Trên giang hồ không ai không biết Hắc Dạ công tử, vị cung chủ sát phạt, quyết đoán lại tài giỏi." Xuân Hoa Thiền khẽ nhấp môi "Ta còn nghe nói ngài có tới mấy vị ca ca và một muội muội?"
"Đúng vậy!" Bạch Dạ không hề phủ nhận, gật đầu lấy làm thản nhiên thừa nhận chuyện đó.
"Các vị là huynh đệ ruột thịt?"
"Nếu phải thì sao? Mà không phải thì sao?"
Xuân Hoa Thiền cười khẽ "Nếu thật sự là huynh đệ ruột thì thấy cũng không hề sai, nhưng ta đang thắc mắc, liệu có phải trong tất cả các huynh muội của ngài, chỉ có một nữ nhi hay không?"
Dù hiểu ý tứ trong lời nói của Xuân Hoa Thiền nhưng Bạch Dạ lại lấy như làm không, đùa cợt "Cung chủ ý như vậy là sao, bản công tử chưa hiểu lắm?"
"Ý tứ gì? Ngài cũng phải tự hiểu chứ?"
Bạch Dạ khẽ cau mày, vô cùng khó chịu với cách nói chuyện của Xuân Hoa Thiền.
Sự cảnh giác càng lúc càng tăng lên.
Xuân Hoa Thiền đứng dậy, đi vòng ra đằng sau Bạch Dạ, cố ý nhìn xa xăm rồi nói vu vơ "Nơi này hầu như đều là nữ giới, nên nếu muốn nhận ra một người nào đó có phải nữ nhi hay không, đều chỉ là qua một cái nhìn." sau đó khẽ đặt tay lên vai Bạch Dạ nói một câu "Ngươi là nữ đúng không?"
Lời của Xuân Hoa Thiền giống như một cú giáng thẳng vào đầu Bạch Dạ, đôi [đồng tử huyết] bắt đầu mở tròn kinh ngạc.
Nhưng nàng là ai, đâu dễ bị người khác nắm thóp.
Nàng chuyển qua cười nhẹ một cái "Cung chủ có vẻ lầm rồi!"
Nhưng Xuân Hoa Thiền lại thở dài ra một hơi, vừa đi vừa nói rằng "Ngài không cần phải phủ nhận như vậy, cũng là nữ nhi, chẳng lẽ ta lại không biết." sau đó ngồi xuống trước mặt nàng "Ta không biết lí do gì ngài phải cải trang thành nam nhân như vậy nhưng trước mặt ta ngài căn bản không thể giấu