Phong Thanh Sơ nhìn nha hoàn Thu nhi, chỉ cười gượng, sau đó lại quay ra chấm mực “Ta cũng biết mẫu hậu chắc chắn sẽ làm như vậy, Đại tỷ làm ra chuyện này, nếu như đến tai phụ vương thì không tốt.”
Thu nhi cảm thấy tội nghiệp cho Phong Thanh Sơ.
Cùng là công chúa nhưng Nhị công chúa chưa từng được Hoàng đế và Hoàng Hậu khen ngợi.
Dù có tài giỏi, tinh thông cầm kì thi hoạ đi chăng nữa thì cũng không nhận được tình yêu thương từ họ.
Trong khi Đại công chúa lại là người được sủng ái nhất trong số các hài tử, không giỏi bất kì thứ gì, chỉ có đi phá hoại là giỏi.
Nhưng sự chú ý của tất cả mọi người đều dành hết về phía nàng ta.
Cũng phải, bởi vì Nhị công chúa vốn không phải con ruột của Sở Hoàng Hậu.
Phong Thanh Sơ do một nha hoàn sinh ra, bà ta đã ngủ cùng Hoàng thượng để có thể một bước lên mây trở thành phi tần.
Nhưng sau khi bà ta hạ sinh Phong Thanh Sơ, Sở Hoàng Hậu đã âm thầm cho người hạ độc, cố ý dàn dựng thành một vụ tự sát.
Vào lúc đó, Sở Hoàng Hậu xin Hoàng Thượng cho phép được nuôi dưỡng Nhị công chúa.
Thấy Nhị công chúa mất mẹ tử nhỏ, Hoàng Thượng đã đồng ý.
Nhìn Sở Hoàng Hậu xinh đẹp, mĩ miều như vậy nhưng thật ra lòng dạ vô cùng hiểm ác.
Ả ta dựa vào nhan sắc và thủ đoạn của mình trèo lên chức vị Hoàng Quý phi, rồi sát hại Tiên Hoàng Hậu để đưa mình lên vị trí như hiện giờ.
Hoàng đế biết tất cả những gì ả ta làm nhưng vẫn làm lơ cho qua.
Và đương nhiên, những chuyện này rất ít người biết tới vì hầu như những người biết chuyện đã bị xoá sổ.
Phong Thanh Sơ là người thông minh, chỉ với một chút việc làm đã biết được tất cả, nhưng nàng ta không hề nói ra.
“Công chúa, chẳng lẽ người định cứ để yên chuyện như vậy sao? Như vậy, vị trí của người sẽ bị mất dần trong hoàng cung đó.”
Phong Thanh Sơ nhìn nha hoàn lo lắng, bộp chộp, nàng ta khẽ cười nói “Ngươi a, đúng là không thông minh lên được chút nào, cứ từ từ, với cái tính của Phong Quan Liên sẽ chẳng làm nên trò trống gì đâu.
Chúng ta cứ lặng lẽ quan