Editor: Tiểu Ly Ly.
Mỹ thực của nàng…… Cứ như vậy bị đạp đổ rồi!
Đây đều là nữ nhân này sai!
Nếu không phải nàng bắn nước miếng lên đồ ăn, sư phụ cũng sẽ không huỷ hoại một bàn đồ ăn này, mà chính mình cũng không cần nhìn món ngon trên mặt đất mà chảy nước miếng……
Lâm Nhược Bạch nuốt nước miếng một cái, mắt to sáng ngời hung hăng trừng về phía Lăng Dao.
“Nha đầu thúi, ngươi lại có thể dám dùng ánh mắt trừng ta!”
Đối mặt Vân Lạc Phong, trong lòng Lăng Dao còn có chút kiêng kị, rốt cuộc ngày đó ở Long Nguyên Quốc đã phát sinh ác mộng cả đời của nàng!
Nhưng ngay cả tiểu nha đầu này cũng dám dùng đôi mắt trừng nàng, nhìn nàng rất dễ khi dễ bảo hay sao?
“Sư phụ, ta có thể đánh nàng không?” Lâm Nhược Bạch khắc chế điên cuồng tức giận trong lòng, nhìn Vân Lạc Phong, hỏi.
“Có ta ở bên ngươi, ngươi muốn đánh ai liền đánh, không cần hỏi ta.”
Nếu để cho Lâm Kinh Phong nghe được những lời này của Vân Lạc Phong, đoán chừng, lòng sẽ lạnh.
Dù sao, Lâm Nhược Bạch ở trong tộc chính là một loại ma đầu tồn tại, không thiếu chuyện để trêu chọc, vốn hắn đang muốn trông cậy vào Vân Lạc Phong dạy dỗ tiểu nha đầu này một chút, ai biết được là một tiểu ăn chơi trác táng gặp gỡ một đại ăn chơi trác táng, có thể có chuyện tốt gì?
Trong nháy mắt, mắt của Lâm Nhược Bạch liền sáng một chút, khóe môi dần dần khoát ra một nụ cười, nắm đấm trong tay nàng phát ra tiếng kêu khanh khách.
“Một tiểu nha đầu không biết từ nơi nào trên núi nhảy ra, liền dám ở trước mặt ta làm càn.”
Lăng Dao cười lạnh một tiếng, trên mặt mang vẻ khinh thường: “Chẳng lẽ phụ thân mẫu thân ngươi không có dạy dỗ ngươi sao, gặp được người mạnh mẽ hơn ngươi nhất định phải chịu thua?”
Bởi vì Vân Lạc Phong là đến từ Long Nguyên Quốc, cho nên, nha đầu này tất hiên cũng là thiên kim quý tộc của Thế tục giới, cũng mặc kệ nàng ở Thế tục giới có thân phận cao, ở chỗ này, đều phải cúi đầu xưng thần!
“Bốp!”
Đột nhiên, một bóng dáng màu trắng giống như một trận gió nhẹ lập tức hiện lên, nhanh chóng đến trước mặt Lăng Dao, bốp một tiếng, một bàn tay vang dội đánh xuống, nháy mắt, gương mặt bên trái của Lăng Dao liền sưng đỏ một bên.
Có lẽ là không nghĩ tới Lâm Nhược
Bạch sẽ dám động thủ, Lăng Dao ngây ngẩn cả người, nửa ngày sau nàng đột nhiên phục hồi tinh thần lại, một đôi mắt chậm rãi nảy lên lửa giận mãnh liệt, giương nanh múa vuốt nhào về phía Lâm Nhược Bạch.
“Nha đầu thúi, ngươi dám đánh ta, ngươi lại dám đánh ta!”
Mãnh liệt nhìn Lăng Dao, Lâm Nhược Bạch ngẩng cao đầu, dung nhan tuyết trắng mang theo một nụ cười nhạo: “Ta liền đánh ngươi, ngươi có thể làm gì ta?”
Ai kêu nữ nhân này nhục mạ sư phụ? Người mắng sư phụ đều đáng chết!
Huống chi, toàn bộ Linh vực này đều là nhà nàng, nàng làm sao lại kiêng kị Lăng gia này?
“Tiện nữ nhân, đi tìm chết đi!”
Sắc mặt Lăng Dao dữ tợn, trên người khí thế đột nhiên tuôn ra, trong tay không biết khi nào xuất hiện một thanh kiếm sắc bén ra sức đâm về phía Lâm Nhược Bạch.
Vân Lạc Phong hơi hơi nheo mắt lại, nguy hiểm từ đáy mắt chợt lóe lên rồi biến mất, nhưng mà, nàng cũng không có bất kỳ động tác gì, ngược lại là lẳng lặng đứng ở bên cạnh Lâm Nhược Bạch quan sát.
Nàng cũng muốn biết, thực lưc chân chính của Lâm Nhược Bạch là như thế nào!
“Dừng tay!”
Vốn Tiêu Ngọc Thanh đang ở bên cạnh trầm mặc không nói, vừa thấy tình cảnh trước mắt, dung nhan tuần mỹ chỉ một thoáng biến đổi, thân hình chợt lóe liền xuất hiện ở bên cạnh Lăng Dao, gắt gao đè lại bả vai nàng.
“Lăng Dao, ngươi đi qua đây.”
Giọng nói của hắn trong veo mà lạnh nhạt, lại làm cho lữa giận trong lòng Lăng Dao càng sâu.
Nhất định là Ngọc Thanh ca ca coi trọng hai nữ nhân này! Cho nên mới ngăn cản mình! Nàng tuyệt đồi sẽ không nhường Ngọc Thanh ca ca cho bất kỳ kẻ nào!