Editor: QR2 - diendanlequydon
“Ngọc Thanh ca ca, huynh buông muội ra, muội muốn giáo huấn hai nữ nhân này!”
Nữ nhân đang ghen ghét luôn điên cuồng, ngay cả những vết thương nàng đã chịu khi ở Long Nguyên Quốc nàng cũng đã quên mất, chỉ nghĩ đến việc giết hai người kia! Đặc biệt là Vân Lạc Phong, dựa vào nhan sắc kia muốn quyến rũ Ngọc Thanh ca ca, nàng nhất định không thể tha thứ được.
Vân Lạc Phong thật tiếc hận lắc đầu, lúc đầu nàng còn nghĩ muốn dùng mấy người này để thử thực lực của Tiểu Bạch một chút, không nghĩ tới lại bị Tiêu Ngọc Thanh ngăn cản…
“Xin lỗi.”
Đôi mắt Tiêu Ngọc Thanh trầm xuống, lạnh giọng nói.
Tuy rằng hắn muốn mượn tay Vân Lạc Phong giải quyết cái phiền toái này, nhưng mà nếu Lăng Dao thật sự động thủ với các nàng, hậu quả sẽ náo loạn đến mức không thể vãn hồi, có lẽ sẽ còn liên lụy đến Tiêu gia.
“Ngọc Thanh ca ca, là hai nữ nhân này đánh ta!” Thân mình Lăng Dao run rẩy, phẫn nộ trừng mắt nhìn hai người Vân Lạc Phong và Lâm Nhược Bạch.
Rõ ràng là các nàng sai, vì sao Ngọc Thanh ca ca lại muốn nàng xin lỗi?
Nàng tuyệt đối sẽ không cúi đầu với hai nữ nhân này!
Khuôn mặt đáng yêu của Lâm Nhược Bạch nhăn lại, không tức giận nói với Tiêu Ngọc Thanh: “Ngươi tránh ra cho ta, ta muốn giáo huấn nữ nhân này, xem nàng về sau còn dám mắng sư phụ ta hay không!”
“Nha đầu thúi, chỉ bằng tí thực lực này của ngươi, một bàn tay của bổn tiểu thư đã có thể bóp chết ngươi!” Lăng Dao nghiến răng nghiến lợi, trên đời này, chỉ có nàng khinh thường người khác, người khác tuyệt đối không thể xem thường nàng!
Tiêu Ngọc Thanh nhíu mày, ánh mắt thanh lãnh nhìn hai người Vân Lạc Phong và Lâm Nhược Bạch: “Ta thay nàng xin lỗi các ngươi, chuyện hôm nay bỏ qua như vậy thôi.”
“Ngọc Thanh ca ca!” Lăng Dao hung hăng dậm chân nhưng mà bả vai của nàng bị Tiêu Ngọc Thanh mạnh mẽ đè lại, không thể động đậy, chỉ có thể dùng ánh mắt phẫn hận gắt gao nhìn chằm chằm Vân Lạc Phong: “Tiện nữ nhân, đừng cho là ta không biết ngươi muốn quyến rũ Ngọc Thanh ca ca, chỉ bằng mặt hàng như ngươi thế này, tuyệt đối không vào được cửa lớn Tiêu gia! Ngươi đừng si tâm vọng tưởng,
ta sẽ nhanh chóng đính thân với Ngọc Thanh ca ca, cho dù ngươi muốn dây dưa không dứt với Ngọc Thanh ca ca, bất quá cũng chỉ là tiểu thiếp mà thôi.”
Huống chi, lấy thân phận của nàng, tiểu thiếp Tiêu gia nàng cũng không xứng!
Vân Lạc Phong cong cong khóe môi, đôi mắt đen nhánh chậm rãi lướt qua Lăng Dao rồi nhìn về phía sau lưng của nàng.
Giờ phútnày, ánh mắt của thiếu nữ trở nên bình thản, lộ ra hơi thở tà mị.
“Xin lỗi, ta đã có nam nhân.”
Lăng Dao trào phúng cười, trong mắt là sự khinh miệt: “Ngươi đã có nam nhân? Ngươi cho rằng ta sẽ tin tưởng những lời này của ngươi? Chỉ vì ngươi muốn quyến rũ Ngọc Thanh ca ca nhưng bị ta bắt tại trận cho nên tìm cớ thôi! Ta còn không ngu xuẩn đến trình độ tin tưởng lời ngươi nói.”
Có lẽ do tâm tình không tồi, lúc này Vân Lạc Phong vẫn chưa ra tay giáo huấn Lăng Dao, dung nhan tuyệt mỹ của nàng mỉm cười tà khí, đôi mắt đen như màn đêm phát ra ánh sáng lấp lánh.
“Nam nhân của ta ở sau lưng của ngươi, không tin, ngươi có thể nhìn xem.”
Lăng Dao sửng sốt một chút, đáy mắt hiện lên sự kinh ngạc, chẳng lẽ nữ nhân này thật sự đã có nam nhân?
Nghĩ đến đây, nàng không tự chủ được quay đầu lại, đôi mắt đẹp nhìn về phía nam tử đứng trước cửa tửu lầu…
Thật sự nàng muốn nhìn xem, là ai có dũng khí lớn như vậy, ngay cả loại nữ nhân phóng đãng không kềm chế được như thế này cũng muốn? Huống chi, nữ nhân này ngay trước mặt hắn quyến rũ Ngọc Thanh ca ca, tất nhiên sau khi thành thân sẽ hồng hạnh vượt tường!
Nhưng mà sau khi Lăng Dao nhìn thấy nam tử phía sau, sắc mặt của nàng bỗng nhiên cứng đờ, không dám tin tưởng sợ hãi kêu một tiếng: “Là ngươi!”