Bạch Dạ thần sắc lãnh đạm, cầm hết cả 10 viên đan dược đưa cho Thu Ly nói "Em mang chỗ này tới Chợ đen, tìm gặp Lý Hùng, nói với ông ta rằng Tà y cần bán đấu giá chỗ đan dược này.
Ông ta khác biết phải làm như thế nào!"
"Nhưng chúng cần có một cái tên chứ tiểu thư!"
Bạch Dạ trầm tư một lúc rồi mở miệng "Kêu là Luyện Linh Đan đi!"
Thu Ly vô cùng hớn hở "Là, tiểu thư! Em đi ngay!" nhưng chưa kịp đi thì Bạch Dạ còn nói thêm "Nhớ giữ kín thân phận!"
"Ly nhi hiểu rồi!"
_____
Mấy ngày liên tiếp, Bạch Tố Tố không dám bước chân khỏi cửa, vì chuyện nàng ta và Hồng đại tiểu thư xích mích với nhau đã lan truyền rộng rãi khắp kinh thành.
Nhưng càng xấu hổ hơn là chuyện nàng ta cướp đoạt vị hôn phu của tỷ tỷ mình bị người ta nói ra nói vào.
Mặc dù đã được Nam Cung Dực chèn ép xuống nhưng vẫn không thể hết được.
Vì để xả hết cơn tức này, Bạch Tố Tố luôn tìm đến chỗ của Bạch Dạ, muốn trút giận lên người nàng.
Buồn cười là mỗi lần nàng ta tới gần biệt phủ thì bị đáp trả trở về.
Không phải do Bạch Dạ làm gì nàng ta, mà do Cổ Ảnh.
Hắn ta luôn ở phía trên quan sát, cứ Bạch Tố Tố lại gần là lại bị đánh cho hôn mê, làm nàng ta nghĩ rằng có quỷ.
Vốn dĩ không cần thiết đến Cổ Ảnh phải ra tay, mà trong những ngày đó Bạch Dạ không có trong phủ.
Vì những nguyên liệu luyện chế đan dược của nàng bị thiếu nên nàng phải trở lại Tàng Vân Sơn.
Tại Tàng Vân Sơn lúc này, vẫn là cảm giác quen thuộc...
Tiểu Bạch tung tăng chạy nhảy khắp chốn "Nơi đây thật thoải mái!" Tiểu Hắc chạy từ từ phía sau đồng tình "Phải, nếu như không phải chủ nhân ở, ta cũng sẽ chẳng thèm vào cái nơi đáng ghét kia!"
Bạch Dạ không để tâm đến lời nói của hai con thú, vẫn gương mặt đó, hỏi "Các ngươi có thể tìm ra chứ?"
"Chủ nhân yên tâm, cứ tin vào chúng ta!"
Trên đường đi, Bạch Dạ gặp được rất nhiều loại thảo dược quý hiếm, thuận tiện liền thu chúng vào trong không gian.
Nhưng dường như nàng nghe thấy tiếng bước chân, sự cảnh giác vô cùng nhạy bén, nàng nhảy lên một cây to gần đó xem xét tình hình.
"Sư huynh, chúng ta vào đây liệu có sao không?"
"Chúng ta đang đi vào cấm địa đấy, đệ thấy sợ sợ!"
"Sư huynh, muội cũng thấy lo lắng."
"Muội cứ đứng ở sau ta, ta sẽ bảo vệ cho muội!"
"Sư huynh..."
Bạch Dạ ở trên cao nhìn thấy cảnh này cũng không ngừng đánh giá những người bên dưới.
Bọn họ trông có vẻ giống một đám thiếu niên, 2 nam 1 nữ.
Cách xưng hô như vậy đảm bảo từ các học viện mà ra.
Học viện là nơi đào tạo năng lực cho học sinh.
Huyền Thanh đại lục tổng cộng có tất cả là 6 học viện, từ Nhất tinh đến Lục tinh.
Những người này linh khí trên người tỏa ra, nàng phán đoán có một người thiên phú không tệ, đã đạt đến Linh Sư sơ cấp.
Hai người còn lại