Lộ Vô Quy là người cuối cùng xuống giếng.
Nàng bám vách giếng đi xuống không bao xa thì thấy vách giếng đá xanh vốn dĩ xây rất ngay ngắn nay đã phủ đầy vết cào. Nàng nhìn vết cào sâu hơn tấc chi chít rải rác trên vách đá, tức thì choáng váng một trận. Nếu không phải nghĩ đến tiền vẽ bùa của nàng và hồn rơi vào bia tỏa hồn, nàng thật có thể loáng cái leo lên mặt đất và dùng tốc độ nhanh hơn cả ba gã Quỷ Đạo mà chạy mất tăm. Hiện giờ, nàng chỉ có thể cố chịu đựng từ từ đi xuống từng chút một.
Nàng đi xuống thêm mấy mét, đột nhiên nghĩ ra bất thường. Nàng kêu lên: "Du Thanh Vi, không đúng mà, trước kia dưới đáy giếng nhà em có nước, tại sao không có nước đây? Cho dù chúng nó đào hang ở dưới đáy giếng, chẳng qua là đào giếng sâu hơn chút, nước dưới đất sẽ vẫn còn chứ. Nhưng tại sao không có nước đây?"
Du Thanh Vi phía dưới truyền tới một câu: "Càn Khôn cục bị phá, phong thủy đổi đường rồi. Phong thủy, phong thủy, tàng phong nạp thủy, phong thủy của nơi này phá rồi, dĩ nhiên là không giữ được gió, không nạp được nước."
Lộ Vô Quy "Ồ" một tiếng, tiếp tục leo xuống. Vách đá thật không dễ leo, còn không ngừng có đá vụn rơi xuống, nàng sợ rơi vào người phía dưới, buộc lòng phải nắm dây thừng trượt xuống.
Giếng này rất sâu, nàng leo xuống khoảng vài chục trượng mới xuống đến đáy giếng. Nàng cảm thấy cái này sắp bằng với độ cao của cao ốc tại thành phố lớn rồi.
Đáy giếng có một ít nước đọng, giày của nàng đều ngâm ở trong nước, còn rất chật, nàng vừa vặn đứng ở giữa ba gã Quỷ Đạo, ngửi thấy mùi xác thối và mùi thịt kho vừa ăn xong ngập tràn lỗ mũi. May mà nàng cũng đã quen với mùi xác thối, bằng không nàng sẽ bị ba gã Quỷ Đạo xộc ói. Nàng thầm nói trong lòng: "Vẫn là mùi trên người Du Thanh Vi dễ ngửi, thơm tho." Mấy ngày trước Du Thanh Vi ngã bệnh, ngủ rất say, nàng lặng lẽ vùi mặt vào trong lòng Du Thanh Vi ngửi hương thơm, Du Thanh Vi cũng không biết.
Tả Tiểu Thứ kêu lên: "Má nó! Hang cao có tý như vậy! Du Lừa Đảo, đừng nói là chúng ta sẽ bò vào cái hang có nước chảy này chứ?"
Lộ Vô Quy từ giữa Quỷ Nhất, Quỷ Tam chen lên trước, lại chen qua người Tả Tiểu Thứ và Tiết Nguyên Kiền, liền thấy Du Thanh Vi đang đứng ở trước một cái cửa hang cao khoảng bốn thước (1,32m) vắt ngang vào trong.
Đỉnh hang nhỏ xuống nước tí ta tí tách, còn có không ít nước chảy xuống dọc theo vách đá, khiến cho trong hang tích tụ không ít nước, cũng may nước này hình như là nước sạch, không hề đục ngầu.
Mùi thi sát, âm khí đều tỏa ra từ trong cái hang này.
Nàng ngồi xổm người xuống nhìn vào trong hang, nhìn thấy trên vách hang đều là dấu vết móng vuốt cào ra, không cần nghĩ cũng biết là hang thi quái đào ra. Nàng nâng cằm, mặt đầy nghi hoặc hỏi: "Hang thấp như thế, thi quái lông trắng, thi quái lông đen với xác nhảy đần đến nỗi ngay cả khom người cũng không biết, chúng nó đi ra thế nào?"
Tả Tiểu Thứ: "..." Cô nhịn một hồi lâu, mới nói: "Đây không phải là trọng điểm được chứ? Trọng điểm là trong hang này có thây máu và xác nhảy, cái hang cao có tý như thế không ảnh hưởng tới chuyển động của chúng nó, chúng ta ở bên trong ngay cả lưng cũng không thẳng lên được, đánh không thể đánh, trốn không thể trốn, gặp phải xác nhảy với thây máu thì làm sao đây?"
Lộ Vô Quy nói: "Lúc thây máu chạy hết tốc lực là lúc nhảy lên, nó có hai kiểu nhảy, một kiểu là giống như chúng ta và xác nhảy hai chân đạp đất nhảy lên, còn có một kiểu chính là giống như tứ chi động vật tay trước cùng chân sau chạm đất nhảy lên. Khi chúng nó tứ chi chạm đất, mỗi một lần nhảy cũng phải có chiều cao hơn một người, hang động thấp như vậy, chúng nó nhảy lên sẽ đụng vào lưng."
Tả Tiểu Thứ không tìm được lời phản bác Lộ Vô Quy.
Lộ Vô Quy lại rất nghi hoặc hỏi: "Khi chúng nó đào hang là dùng cái gì chuyển đất? A, không đúng, là chuyển đá vụn."
Mấy người đồng loạt cạn lời nhìn Lộ Vô Quy đang nhìn chằm chằm vào cửa hang nghiên cứu kéo dài thời gian không muốn đi vào.
Du Thanh Vi "khụ" một tiếng, nói: "Tiểu muộn ngốc, sớm chút đi vào làm xong việc, trở về mời em ăn cơm cúng."
Lộ Vô Quy liếc nhìn Du Thanh Vi, thầm nghĩ: "Chị nghĩ dùng một bát cơm cúng để em đi vào ổ thây sao?"
Du Thanh Vi thấy Lộ Vô Quy không vừa lòng với một bát cơm cúng, cô hơi ngồi xổm người xuống, xích lại gần Lộ Vô Quy, nói: "Không phải là hai vợ chồng Trang Phú Khánh muốn ngụ ở chỗ Trang Hiểu Sanh, nhưng lại lo lắng Trang Hiểu Sanh không đảm đương nổi sao?"
Lộ Vô Quy không hiểu nhìn Du Thanh Vi, không hiểu chuyện này với vào ổ thây có liên quan gì.
Du Thanh Vi nói: "Em nghĩ xem, nếu hai người bọn họ có thể tìm được công việc, có tiền lương, bọn họ sẽ còn lo lắng nữa không? Em làm xong chuyện này, tôi không chỉ cho em tiền thưởng, còn thu xếp công việc cho họ, hơn nữa tôi bảo đảm tiền lương của hai người bọn họ cộng lại không thấp hơn sáu ngàn."
Lộ Vô Quy hỏi: "Thật ư?"
Du Thanh Vi nói: "Em thấy tôi nói không giữ lời bao giờ chưa." Cô hơi dừng, nói tiếp: "Em với nhà Trang Phú Khánh bị cắt đứt quan hệ máu mủ, nếu như bọn họ dọn đến nhà Trang Hiểu Sanh, em ở chung với họ, đều không tốt cho em và họ. Không bằng ở chỗ tôi đi, như vậy em đến nhà Trang Hiểu Sanh ăn chùa tiện hơn, có điều nha, em xem nè, chúng ta trọ ở nhà ông Quan đều là thu tiền thuê phòng theo giờ. Hai đứa mình quan hệ tốt như vậy, em ở lại chỗ tôi, tôi cũng không lấy em tiền thuê phòng."
Lộ Vô Quy thầm nghĩ: "Em vốn định chuyển đến chỗ chị mà, chưa từng nghĩ phải đóng tiền thuê phòng nha." Nhưng nàng nghĩ đến bọn họ trọ ở nhà ông cụ mắt quỷ đều phải trả tiền thuê phòng theo giờ, lại cảm thấy Du Thanh Vi không thu nàng tiền thuê phòng rất phúc hậu.
Du Thanh Vi lại nói: "Được rồi, đừng lề mề nữa, cũng không phải chỉ làm việc giúp tôi, em còn phải tìm hồn đấy. Thừa dịp bây giờ dương khí dồi dào những thi quái kia còn đang ngủ, chúng ta mau đi vào."
Lộ Vô Quy cảm thấy Du Thanh Vi nói có lý liền chuẩn bị chui vào trong. Người nàng mới vừa dò vào, lại rụt về, nói: "Cho em bùa dương." Du Thanh Vi vội vàng từ trong ba lô lấy ra bùa cho nàng.
Lộ Vô Quy bỏ bùa vào trong túi, bò vào trong ổ thây chảy nước. Nàng học Tiết Nguyên Kiền lúc vào thôn đi một đoạn đường dán một lá bùa ở trên vách đá.
Tiết Nguyên Kiền dán bùa là mười mét một lá, nàng dán bùa là ba bước một lá. Nàng dán bùa dương còn chưa đủ, trên người còn dán lên bùa nặc dương, còn dán hết lên cho mấy người theo sau lưng nàng, đồng thời cảnh cáo bọn họ không cho phép lên tiếng, lại nắm thước pháp Lượng Thiên ở trong tay, lúc này mới dè dặt bò lên phía trước.
Bọn họ càng bò vào trong, trong hang thi quái đào ra nước đọng càng sâu, có vài chỗ sâu nửa thước, có vài chỗ sâu khoảng một thước, quần áo đều ướt đẫm.