Lộ Vô Quy bỗng "Ồ?" lên một tiếng, giống như phát hiện ra chuyện gì không đúng.
Toàn thân Du Thanh Vi trở nên căng thẳng, nàng nghĩ thầm: "Lý Thái Hưng có biến cố gì sao?" Nàng nhanh chóng xoay người đi ra khỏi văn phòng tạm thời, hỏi: "Tiểu muộn ngốc, em làm sao vậy?" Lời còn chưa dứt thì nàng đã nhìn thấy bàn tay trái của Lộ Vô Quy nâng lên, trong lòng bàn tay là một đoàn sương máu.
Lộ Vô Quy hoang mang nhìn thi thể đang gục đầu ngồi trên sofa trong văn phòng tạm, lại cúi đầu nhìn đoàn sương máu trong tay mình, sau đó quay đầu nhìn về phía hồn phách của Lý Thái Hưng đang bị đám tiểu quỷ khiêng đi vào trong miếu.
Cô la lên: "A a a a.....!" dùng quỷ bộ phóng đi, lập tức xuất hiện trước mặt đám mặt đám sơn tinh tiểu quỷ, chặn đường chúng nó lại.
Đám sơn tinh tiểu quỷ cho là có người muốn cướp hồn nên hơi có chút hoảng sợ, đợi đến khi nhìn thấy đó là Lộ Vô Quy thì ngay lập tức chu mông khom lưng lễ phép thưa: "Chào chị Tiểu Lộ."
Lộ Vô Quy "Ừ" một tiếng, thở phì phò trừng mắt nhìn hồn phách của Lý Thái Hưng đang bị xích câu hồn trói không thể động đậy, cô tức giận ấm ức mà không phát tác ra được.
Cô nghẹn cả buổi mới chỉ vào Lý Thái Hưng mắng một câu: "Ông thiệt là cái đồ gian trá!"
Du Thanh Vi đứng cách cửa miếu một khoảng khá xa nên không nghe được Lộ Vô Quy nói cái gì, nhưng nhìn thấy thái độ của Lộ Vô Quy như vậy thì cũng biết là đã xảy ra chuyện lớn, nàng vội vàng muốn chạy tới tiếp viện.
Tả Tiểu Thứ và Tiết Nguyên Kiền kéo nàng lại.
Du Thanh Vi hoang mang nhìn về phía hai người, hỏi: "Kéo tôi lại làm gì vậy?"
Tả Tiểu Thứ kêu lên: "Em bị ngốc sao, đây là Thành Hoàng âm miếu mà! Nếu không phải chính thần của Âm Ty hay vong linh âm hồn thì không được tự ý ra vào!" Cô thấp giọng nói tiếp: "Cho dù chúng ta quen thân với Thành Hoàng, nhưng chuyện phá hoại quy củ như vậy thì Thành Hoàng gia dù có khoan dung tới mức nào thì cũng phải giáo huấn em một phen à."
Tiết Nguyên Kiền khuyên nhủ: "Yên tâm đi, em biết quan hệ của Thành Hoàng gia và Tiểu Lộ là như thế nào mà.
Làm sao em ấy có thể xảy ra chuyện gì ở địa bàn do Thành Hoàng quản lý được kia chứ."
Du Thanh Vi nhẹ gật đầu.
Nàng biết bản thân mình là quan tâm quá hóa loạn nên nhìn quanh muốn tìm một người khác đi đến đó xem thử, sau đó ánh mắt của nàng rơi vào trên người Cửu Nguyệt.
Người khác đi sẽ có vấn đề, nhưng Cửu Nguyệt là trời sinh ăn cơm âm dương, thể xác có thể thành tẩu ở cả âm và dương hai giới, chính là người thích hợp nhất.
Nhưng mà nàng thấy sắc mặt Cửu Nguyệt trắng như giấy, chắc do lưu lại đường Âm quá lâu nên có chút không chịu nổi nữa, lúc này lại kêu em ấy đi vào miếu Thành Hoàng làm chân chạy vặt thì thật không tốt cho lắm.
Nàng đứng chờ một lúc mới thấy Lộ Vô Quy xoay người đi theo đám sơn tinh tiểu quỷ vào bên trong miếu Thành Hoàng.
Cửa chính của miếu Thành Hoàng có bóng ảnh che khuất nên nàng không thể nhìn thấy được tình huống bên trong, chỉ có thể nhẫn nại tính tình chờ Lộ Vô Quy đi ra.
Tiếng kinh hô từ phía văn phòng tạm thời vang lên.
Du Thanh Vi quay đầu nhìn lại thì thấy bên trong văn phòng tạm thời đã tụ tập không ít người của Hiệp Hội, nàng còn nghe thấy bọn họ nhỏ giọng nói chuyện với nhau: "Tình huống này là như thế nào vậy?", có người còn quay đầu nhìn nàng chăm chăm.
Du Thanh Vi trong mắt xẹt qua một tia hoang mang, nàng bước vào văn phòng tạm thời nhìn thử thì thấy thi thể vừa tắt thở không lâu của Lý Thái Hưng đã biến thành một cái xác khô, hơn nữa còn nhanh chóng héo rút, không bao lâu thì xương, da và bắp thịt của lão liền biến thành bột phấn, cả tóc cũng hóa thành tro tàn rơi xuống ghế sofa và mặt đất xung quanh.
Trạng huống hệt như những người của Bạch gia lúc trước trúng huyết tế độn thuật của Lộ Vô Quy.
Không ít người kinh nghi bất định nhìn nhìn Du Thanh Vi.
Du Thanh Vi cũng cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Bạch Thái Hoán và Lý Thái Hưng mang theo thuộc hạ giết vào nhà nàng, vận dụng ngũ lôi ô đưa đến ngũ lôi oanh đỉnh đánh tan Lộ Vô Quy, Lộ Vô Quy ở giữa lằn ranh sinh tử thi triển huyết tế độn thuật bám vào trên người của Bạch Thái Hoán, Lý Thái Hưng và đám thuộc hạ hai lão đưa tới để thoát thân.
Này kỳ thật có thể nói là Lộ Vô Quy cầm chính xé chẵn ra lẻ, chia thành từng phần nhỏ bám vào thân thể những người kia, em ấy còn dùng máu tươi của những người đó làm vật tế, nhưng đó là cách tế nào thì nàng cũng không rõ ràng lắm.
Chỉ biết là Lộ Vô Quy lấy máu của mình bọc lấy tàn hồn phân tán lên thân thể của những người kia, chỉ cần em ấy thu hồi lại máu và tàn hồn của mình thì những người kia đều sẽ bị rút hết máu tươi và tinh khí biến thành xác khô, nếu ai bị bám càng nhiều thì khi chết sẽ có thể biến thành một đoàn tro cốt vỡ nát.
Sau khi Lộ Vô Quy bị ngũ lôi oanh đỉnh, mấy trăm người tham dự chuyện này cũng gặp nạn theo.
Những người đó phần lớn là thuộc hạ của Bạch Thái Hoán và Lý Thái Hưng, bọn chúng trúng huyết chú rồi về nhà lây cho cả gia đình của mình, thành ra cả nhà đều gặp nạn.
Về sau Thành Hoàng thoát khỏi giam cầm, tự mình lập đàn dùng ba tấm tiền Quỷ Đế giúp Lộ Vô Quy chiêu hồn thu hồi tinh huyết.
Lúc đó còn có kẻ âm thầm sắp đặt oán hận huyết chú cực kỳ ác độc lên những người bị nhiễm huyết chú của Lộ Vô Quy, Lộ Vô Quy chiêu hồn phách và tinh huyết của mình về còn mang theo oán niệm và thù hận của những người trúng huyết chú kia.
Lúc ấy nàng ở bên cạnh quan sát nên có thể cảm nhận được oán trách và hận ý phát ra từ Lộ Vô Quy, vô cùng lo lắng em ấy vì tâm tình bất ổn mà rơi vào ác quỷ đạo, may mắn có Thành Hoàng hộ pháp, thay Lộ Vô Quy bảo vệ tâm thần nên mới không bị người làm hại.
Và may mắn hơn, Lộ Vô Quy không hề tham lam khối huyết tinh không thuộc về mình nên không dùng tới nó, đem mối tai họa ngầm kia sớm giải trừ.
Nàng biết rõ Lộ Vô Quy tuy rằng tìm về được phần lớn tàn hồn và tinh huyết của mình, nhưng có một số bởi vì bám vào trên những người có pháp trận che chở hoặc pháp khí bảo vệ nên em ấy không lấy về hết được.
Ví dụ như những phần bám trên người của Bạch Thái Hoán và Bạch Lĩnh Khê, hoặc những người của Lý gia cũng đều đã được Lý Thái Hưng dùng biện pháp tránh né qua.
Lộ Vô Quy có khả năng là không muốn nhìn thấy thêm quá nhiều người chết, hoặc là do nguyên nhân nào đó khác nên em ấy mới không ra sức đi tìm những phần còn thiếu kia về.
Mà giờ phút này, sau khi Lý Thái Hưng bị đám sơn tinh tiểu quỷ câu hồn đi thì thi thể của lão lại biến thành bộ dáng của những người bị Lộ Vô Quy huyết tế qua.
Du Thanh Vi nhớ tới bộ dáng hoang mang lúc nãy của Lộ Vô Quy khi cầm đám sương máu trong lòng bàn tay, nàng đoán chừng Lộ Vô Quy hẳn đã quên mất chuyện muốn triệu hồi tinh huyết và tàn hồn còn lưu lạc bên ngoài, bởi vậy, chuyện xảy ra với Lý Thái Hưng chắc chắn không phải do Lộ Vô Quy làm.
Đủ loại suy đoán, nhưng cũng chỉ là suy đoán mà thôi.
Hết thảy chỉ có thể đợi Lộ Vô Quy ra ngoài rồi mới chứng thực được.
Du Thanh Vi kéo một cái ghế đến ngồi xuống bên tro cốt của Lý Thái Hưng.
Bộ dáng thản nhiên của nàng khiến cho đám người vây xem đều rợn hết tóc gáy.
Thiên kim đại tiểu thư dáng người yểu điệu vuốt ve quạt xếp trong tay, khí định thần nhàn ngồi bên cạnh bộ tro cốt của Lý Thái Hưng vừa chết một cách quỷ dị, nhìn như thế nào cũng làm người sợ hãi không thôi.
Yến Thính Vũ nhìn bộ tro cốt của Lý Thái Hưng, lười biếng bước đến sofa bên cạnh, ngáp một cái rồi nói: "Tôi chợp mắt một chút." Nàng ta khoanh tay trước ngực, lưng thẳng tắp dựa vào thành ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Bạch Lĩnh Khê tận mắt nhìn thấy Lý Thái Hưng bị tiểu quỷ câu hồn đi, rồi từ một bộ thi thể biến thành tro cốt.
Lý Thái Hưng trúng huyết chú của Lộ Vô Quy mới biến thành bộ dáng này, trong người nàng ta cũng có huyết chú giống vậy, chẳng qua là đã được phong ấn lại.
Nhưng mà, nếu nàng ta có thể phong ấn huyết chú, thì Lý Thái Hưng cũng có thể làm được như vậy.
Tại sao lại biến thành bộ dáng như thế này kia chứ? Chẳng lẽ là bởi vì chết rồi nên phong ấn bị giải trừ?
Tin tức thi thể Lý Thái Hưng biến thành tro cốt nhanh chóng truyền ra, rất nhiều người bắt đầu nghị luận, không ít người còn suy đoán rằng Du Thanh Vi đã động thủ với người của Lý gia.
"Nghĩ thử xem, Lý Thái Hưng và Thường Tam diệt cả nhà họ Du, bọn hắn còn chưa trả lại cho Du gia một cái công đạo nào thì Du Thanh Vi có thể buông tha cho bọn hắn sao? Nếu là tôi thì tôi cũng phải giết hết cả nhà bọn hắn mới hả giận."
"Tôi đoán Tiểu Lộ đại sư hẳn là đi vào bên trong miếu Thành Hoàng để tra xét hồn của Lý Thái Hưng."
......
Thời gian từng chút một trôi qua, rạng sáng bốn giờ, Thành Hoàng âm miếu bắt đầu nhạt dần, tựa hồ như muốn chìm trở về đường Âm, âm hồn quỷ vật du đãng xung quanh nhao nhao bay vào bên trong Thành Hoàng âm miếu.
Lộ Vô Quy từ bên trong miếu đi ra, cô đứng trước cửa miếu nhìn quanh một vòng, ánh mắt xẹt qua đám người liền tìm thấy Du Thanh Vi đang ngồi ở bên trong văn phòng tạm thời, cô nhanh chóng nhảy nhót vào đó, gọi to: "Du Thanh Vi."
Du Thanh Vi nghe được giọng nói của Lộ Vô Quy liền có chút phấn chấn tinh thần, nàng thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói: "Em về rồi à."
Lộ Vô Quy "ừm" một tiếng, nghiêng nghiêng đầu nhìn đống tro cốt của Lý Thái