Mây đen bao phủ, hoàn toàn che khuất tầm mắt, tầm nhìn gần như là số không. Hai cô không có bản lĩnh vọng khí và nghe tiếng xác định vị trí như Lộ Vô Quy. Đối với các cô, âm khí nồng nặc như vậy không khác khí độc là bao, nếu như mạo muội đi theo chẳng những không giúp được gì, trái lại còn bỏ mạng.
Du Thanh Vi không phải người dây dưa dài dòng, cô thấy không giúp được Lộ Vô Quy, kéo Tả Tiểu Thứ lùi về phía sau khói đen, nói: "Đi, trước tiên đuổi theo mấy người Long sư thúc." Nói xong, cùng Tả Tiểu Thứ chạy nhanh về phía trước, đi không bao xa liền nghe thấy tiếng xác gào, bước chân không khỏi mau hơn.
Khi các cô chạy đến gần, nghe thấy tiếng động đó giống như thiên quân vạn mã, số lượng nhiều đến nỗi khiến hai cô cảm thấy choáng váng hận không thể quay người bỏ chạy.
Tả Tiểu Thứ quát to một tiếng: "Du Lừa Đảo, cẩn thận trên đầu."
Du Thanh Vi ngẩng đầu nhìn lên, tức thì tóc gáy toàn thân dựng lên.
Khoảng không giữa hai vách đá rộng nhất chỉ hơn một mét có mười mấy con xác nhảy đang chạy nhảy qua lại, tìm cơ hội tấn công ba gã Quỷ Đạo và mấy người Long sư thúc ở phía dưới. Hai cô xuất hiện dẫn tới sự chú ý của chúng nó, có năm, sáu con xác nhảy chia ra hai bên tạo tư thế bọc đánh trước sau mà tấn công hai cô.
Du Thanh Vi mở ra quạt giấy trong tay đánh ra một bùa Phá Ma Trấn Tà về phía xác nhảy nhào xuống từ trên đầu. Cô dùng toàn lực đánh ra một đòn với sức triển khai rộng hơn trượng, thừa sức đối phó với quỷ nhiếp thanh, nhưng đánh vào xác nhảy đang lao xuống kia lại không thể ngăn cản thế công của nó dù chỉ một xíu, chỉ khiến nó vốn dĩ dữ dằn, khuôn mặt như là thịt khô lại như là bị lửa đốt qua một lần trong nháy mắt trở nên đen thui, phát ra tiếng gào thét đau khổ.
Du Thanh Vi thấy một đòn không có hiệu quả, nhấc chân đạp một cước vào ngực con xác nhảy nhào tới bên cạnh. Một cước đó như là đạp lên một tấm thép dày nặng, làm cô đau phát ra một tiếng hô khẽ "Á", cảm thấy nửa cái chân tê rần! xác nhảy đó chỉ hơi tạm ngừng, vung lên móng vuốt liền cào về phía cô.
Du Thanh Vi thấy thế gấp lại quạt giấy trong tay, học bộ dáng của Lộ Vô Quy đánh một quạt về phía cánh tay nó. Cô dùng sức đánh tiếp một đòn, cảm giác như là đập vào gậy sắt, chấn động đến mức suýt chút nữa cô tuột tay không cầm được quạt giấy, xác nhảy đó cũng bị cô đánh cho lệch tay, há to mồm phát ra một tiếng gào thét, một luồng khí tức mang theo thi sát nồng nặc cùng mùi hôi thối phun ra theo tiếng gào thét của nó, làm cho mắt Du Thanh Vi tối sầm lại, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng ——
Bỗng nhiên tia sáng chói mắt phá vỡ hắc ám trước mặt, chói đến nỗi Du Thanh Vi không mở mắt nổi, trong cơn hoảng hốt cô nghe thấy giọng của Tả Tiểu Thứ dường như truyền đến từ một nơi rất xa: "Du Lừa Đảo, đi!" Cô quơ quơ, thầm nghĩ: "Không tốt." Một thân thể mềm mại xuất hiện ở sau lưng cô, vòng cánh tay ôm lấy cô, mang cô lùi về phía sau! Cô biết là Tả Tiểu Thứ!
Trước đây Tả Tiểu Thứ đến cả cương thi cũng chưa từng thấy, bây giờ bỗng chốc bị sáu con xác nhảy chặn đường. May là cô phản ứng nhanh, nhìn thấy toàn bộ xác nhảy nhào tới như là sủi cảo rơi, không chút do dự mà đánh ra bùa Lộ Vô Quy đưa cho cô.
Cô không biết lực sát thương của những lá bùa này đối với xác nhảy lớn bao nhiêu, nhưng tia sáng chói mắt đó cùng cảm giác nóng rực cuốn lên lúc bùa nổ, ngay sau đó xác nhảy mau chóng bỏ trốn, để cô biết những lá bùa này vẫn có chút tác dụng. Khi cô thích ứng với tia sáng chói mắt, nhìn thấy trước người có một con đường, phía trước gần đó cũng có ánh sáng lấp loé do bùa nổ, cô vội vàng kêu Du Thanh Vi nhân cơ hội chạy tới, kết quả không nghe thấy tiếng đáp lại, vừa quay đầu lại thì thấy Du Thanh Vi giống như trúng chiêu, chếnh choáng mà đứng ở đó với bộ dáng như sắp ngã; những con xác nhảy chạy đi rất xa trốn vào trong bóng tối nhảy qua nhảy lại, lúc nào cũng có thể nhào tới, cô lại đốt lá bùa tụ dương, lập tức nâng dậy Du Thanh Vi sắp ngã xuống đất rồi đi hội hợp với nhóm Long sư thúc bên kia.
Long sư thúc cũng đang lùi về phía này, Quỷ Nhị cầm cờ chiêu hồn xông đến, nhìn thấy Tả Tiểu Thứ đỡ Du Thanh Vi đi đến, gấp giọng hỏi: "Tiểu nha đầu kia đâu?"
Tả Tiểu Thứ nói: "Nó nói đi mở quan tài đại quỷ." Lại có xác nhảy từ trên vách đá nhảy xuống, Quỷ Nhị mau chóng đẩy ra Tả Tiểu Thứ rồi vọt tới phía trước cô, vung vẩy cờ chiêu hồn trong tay, nghênh đón xác nhảy bay nhào tới. Trong nháy mắt xác nhảy chạy đến, Quỷ Nhị xem cán kim loại của cờ chiêu hồn trở thành trường mâu giết địch, "mũi mâu" thép có khắc bùa văn đâm vào dưới cổ ba tấc của xác nhảy. Một nhát đâm của hắn với sức lực rất lớn, xác nhảy này nhào tới với sức lực còn lớn hơn, làm cho mũi mâu trực tiếp đâm vào trong cổ, lại xuyên ra từ xương cổ, hắn lại dùng sức vừa uốn vừa xoay vừa kéo cái cán của cờ chiêu hồn, cái cổ của xác nhảy sinh ra tiếng vỡ nát, xương cổ nứt hết, chỉ còn lại da thịt khô héo và gân nối liền với đầu cùng thân thể, một luồng khí đen từ vết thương phun ra ngoài, xác nhảy ngã trên mặt đất liền không hề động đậy.
Lần lượt, lại có hai con xác nhảy nhảy xuống, toàn bộ bị Quỷ Nhị đâm một nhát vào cổ giải quyết.
Tả Tiểu Thứ nhìn mà không ngừng tặc lưỡi, nhưng lại không rảnh đi thán phục, quay sang gọi Long sư thúc đang lùi về phía sau: "Long sư thúc, hình như Du Lừa Đảo bị trúng chiêu."
Long sư thúc, Tiểu Long, anh Kiền kết thành Tam Tài trận giết những con hắc cương, bạch cương đang nhào lên.
Quỷ Nhất và Quỷ Tam vịn vào trên vách đá đối phó với mười mấy con xác nhảy đang theo sát phía sau.
Long sư thúc nghe thấy tiếng kêu của Tả Tiểu Thứ, nói với Tiểu Long cùng anh Kiền: "Hai người trụ vững." Lại hô: "Quỷ Nhất, Quỷ Tam, phối hợp một lát." Vội vã lùi đến bên người Tả Tiểu Thứ, ông nhìn Du Thanh Vi mặt mũi hốt hoảng, sắc mặt tái xanh, nói: "Không đáng lo, là bị thi sát tấn công! Cháu đốt một lá bùa trừ uế cho nó, nôn một cái là khỏe." Nói xong, chạy về phía sau, đi được hai bước, chợt nhớ tới một chuyện, lại mau chóng quay về, nói: "Đánh cương thi không giống với đuổi tà ma." Lấy ra một túi chứa máu đen quấn dưới chân và dao găm dài hơn thước, đưa cho Tả Tiểu Thứ.
Tả Tiểu Thứ dựa theo lời của Long sư thúc, đốt một lá bùa trừ uế cho Du Thanh Vi, Du Thanh Vi vọt tới bên vách đá rồi "Ọe' một tiếng phun ra một đống ô uế màu đen, mùi đó còn thối hơn xác thối, nhưng mọi người bị cương thi dồn ép đến cả mùi thối cũng không để ý tới.
Tả Tiểu Thứ đỡ Du Thanh Vi nhanh chóng lùi về sau cùng mọi người, hỏi: "Du Lừa Đảo, cô khỏe hơn tý nào không?"
Du Thanh Vi biết tình huống khẩn cấp, thực sự là nói cũng không dám nói, muốn nhịn lại, nhưng nhịn lại thì càng cảm thấy buồn nôn, nôn ra càng nhiều. Tả Tiểu Thứ liếc nhìn động tĩnh của Du Thanh Vi, kêu lên: "Cô nhất định phải ói sạch sẽ đó! Long sư thúc nói cô bị thi sát tấn công, mau chóng ói thêm mấy lần." Trong miệng cô kêu la, còn mắt nhìn bốn phương, tai nghe tám hướng.
Ngày thường thấy Long sư thúc, Tiểu Long, anh Kiền liền cảm thấy thân thủ của họ không tồi, bây giờ nhìn thấy bọn họ giết hắc cương, bạch cương mới phát hiện bản lĩnh họ luyện ra trong vài năm đi âm thì mình có luyện ở dương gian địa giới ba mươi năm nữa cũng không đuổi kịp. bạch cương, hắc cương nhào tới hung hãn như vậy, đoản thứ trong tay Tiểu Long đâm nhát nào chuẩn nhát đó, đâm từng nhát một, không phải hốc mắt thì chính là cổ, xuyên vào vừa đâm vừa uốn, không phải nửa cái đầu không còn thì là cả cái cổ đều đứt đoạn! Song đao đầu rồng trong tay Long sư thúc càng như là máy cắt kim loại, lúc vung lên hiện ra tư thế quấn giết, cô chỉ nhìn thấy ánh đao lướt qua, Long sư thúc liền băm nát cương thi trước mắt, cánh tay quăng tới kia bị chẻ thành từng đoạt một, sau đó đầu cũng bị tước bay ——
Anh Kiền dùng là trọng kiếm hắc kim, kiếm vung đến vang vù vù, một kiếm đánh xuống, không phải đánh nát đầu cương thi thì chính là bổ ra cơ thể.
Mấy người Long sư thúc ra tay gọn gàng hung ác, hiệu suất cao, chính xác cao, thế nhưng vô cùng hao tổn thể lực.
Tả Tiểu Thứ nghe họ thở hổn hển từng hơi, thậm chí có thể nhìn thấy mồ hôi văng ra theo động tác của họ, mà hắc cương, bạch cương truy sát không ngừng lại nhiều không đếm xuể, những con xác nhảy còn vây quanh bọn họ tùy thời đánh du kích. Xác nhảy rất giỏi leo giỏi nhảy, leo lên vách đá còn nhanh hơn con khỉ, ba gã Quỷ Đạo chẳng thể nào đuổi kịp tốc độ leo đá của tụi nó, chỉ có thể phản kích khi chúng nó tiếp cận và phòng bị chúng nó tập kích.
Du Thanh Vi cuối cùng cũng ói xong. Sắc mặt của cô hơi tái, nhưng mà tinh thần còn chịu đựng được, đứng thẳng người, nói: "Tôi còn chịu đựng được."
Tả Tiểu Thứ thoạt nhìn cô không quá đáng lo, liền buông cô ra, mở ra túi máu kia, cô mài kiếm và dao găm vào máu đen, đưa dao găm cho Du Thanh Vi, nói: "Cương thi không giống quỷ, đoán chừng mình dùng dao tốt hơn."
Du Thanh Vi dùng quạt đối đầu với cương thi ăn thiệt thòi một lần, tự nhiên rõ ràng đạo lý này, cô tiếp nhận dao găm, nhìn thấy mấy người Long sư thúc ứng phó rất là vất vả liền muốn đi lên hỗ trợ, kết quả mới vừa chạy tới liền nghe thấy Long sư thúc rống to một tiếng: "Mau mau rút lui!" Cô vừa nâng mắt, trông thấy hắc cương, bạch cương chi chít chen lấn tới, biết với mấy người bọn họ căn bản là không chống cự nổi, quay người bỏ chạy, nhưng chạy được mười mấy bước liền phản ứng lại, phía sau là khói đen! Cô kêu lên: "Long sư thúc, phía sau không có đường!" Đang lúc nói chuyện, thì đã đến bên mép khói đen rồi.
Xác của những con bạch cương, hắc cương, xác nhảy bị Lộ Vô Quỷ giết chết còn chất đống trên mặt đất.
Quỷ Tam nhìn thấy chồng xác chết cao đến nửa mét trên đất, thán phục: " Bà cô tổ của tôi!" Lập tức bừng tỉnh, rít lên một tiếng: "Mau chóng tìm tiểu nha đầu kia hội hợp!" Hắn cho rằng bọn họ gặp phải nhiều xác nhảy, kết quả, một nửa xác nhảy đã bị tiểu nha đầu quật ngã ở nơi này! Tiểu nha đầu này có thể một mình quật ngã được nhiều xác nhảy như vậy, hội hợp với nó chẳng khác nào tìm được đường sống.
Quỷ Tam vừa dứt lời, lại nhìn thấy đường lui bị sát vụ* chặn lại, mà nơi này nào có nửa cái bóng của tiểu nha đầu kia. Hắn hỏi Du Thanh Vi cùng Tả Tiểu Thứ: "Tiểu nha đầu kia đâu?"
(*sát vụ = sương mù chết chóc.)
Tả Tiểu Thứ đáp: "Đi vào mở quan rồi!"
Quỷ Tam hỏi: "Đi lối nào?"
Tả Tiểu Thứ chỉ tay về phía khói đen.
Tiếng hô lớn bị biến giọng của Long sư thúc truyền đến: "Mau mau rút lui đi, không thể đối phó!"
Quỷ Nhất và Quỷ Nhị