"Rào!"
Một quả cầu nước rơi trúng đầu làm tôi tỉnh lại.
Mặt tôi đầm đìa nước.
"Hắt xì!"
Trước mặt tôi là ba chị em hoa yêu, có lẽ những chuyện xảy ra đêm qua là giấc mơ của tôi.
"Chị, đừng làm vậy chứ." - Hồng Hoa gắt lên khi Bạch Cúc ném quả cầu nước vào người tôi.
"Chị em chỉ cố tỏ ra mạnh mẽ thôi, chứ thật ra chỉ hiền và tốt lắm." - Hồng Hoa nói tốt giùm chị mình.
"Để em giúp anh nhé!" - Cô vẫy tay tạo ra một làn gió, mang đi những giọt nước đang đọng lại trên người tôi.
Cô ấy thật dịu dàng.
"Chúng tôi không thể thả cậu đi được, không thể để cậu tiết lộ bí mật về nơi này, cậu sẽ ở lại đây đến chết." - Tử Tinh nói.
"Yeah, anh sẽ ở lại đây với em mãi mãi đúng không Máu Xấu, hãy nói là anh muốn ở lại đây đi." - Hồng Hoa reo lên và nhìn tôi bằng cặp mắt long lanh của nàng, thậm chí tôi còn nhìn thấy hai giọt sương trong đó.
"Gì mà mãi mãi, hắn ta chỉ có một ngàn năm tuổi thọ thôi, còn chúng ta thì có thể sống cả trăm ngàn năm, hắn sẽ sớm chết già thôi." - Bạch Cúc mỉa mai, dường như cô rất ghét tôi.
"Một ngàn năm đủ rồi, anh ấy sẽ đối xử tốt với em mà." - Gương mặt Hồng Hoa ửng đỏ.
"Giờ cậu sẽ là thú nuôi của bọn tôi , ha ha." - Bạch Cúc cười , cô ấy cố nhe hàm răng, để lộ một chiếc răng nhọn hoắt ra ngoài.
Tôi thấy việc đó dễ thương hơn là đáng sợ.
" Giờ chúng ta đi thôi " Tử Tinh nói và dẫn hai cô em gái ra ngoài, để lại tôi một mình.
Họ dường như không quan tâm đ ến tôi nữa.
Tôi đành đi theo họ.
"Bộp Bộp!" - Tử tinh vỗ tay.
Những thực vật ở ngoài nhanh chóng biến thành những cái bàn và ghế ngồi.
Cô vẫy tay, thế giới như nứt ra vậy.
Những quả bóng ánh sáng nho nhỏ bay qua khe nứt.
"Tham kiến nữ vương." - Vô số âm thanh phát ra từ những quả bóng màu xanh đó.
"Chị của em là hoa yêu vương hậu đó nha, chị rất rất là mạnh luôn.
Những quả cầu anh thấy là linh hồn của các loài thực vật quanh đây." - Hồng Hoa nói với tôi.
Một quả bóng ánh sáng bay về phía cái bục tròn ở trung tâm.
"Bùm!" - Quả bóng nhỏ nổ tung.
Hình ảnh một sinh vật khổng lồ xuất hiện.
Nó giống như một cái cây cao to chọc trời, phải hàng trăm mét, sau đó bộ rễ của nó biến thành chân, những cành cao biến thành tay, một khuôn mặt hiện ra trên thân cây.
Ông ta chắc là một vị tướng quân.
"Tham kiến nữ vương." - Cái cây khổng lồ bắt đầu nói, giọng nó vang như sấm.
Dựa trên những gì tôi biết thì ông ta là một Chiến Tranh Cổ Thụ, chỉ những cái cây hàng ngàn năm tuổi sau khi sinh ra trí tuệ, mới có thể biến thành hình dạng này.
"Tình hình chiến tranh giữa tộc ta và Trùng Tộc ở những vùng phía Bắc sao rồi." - Tử Tinh hỏi vị tướng quân.
"Bẩm báo nữ vương, trùng tộc đã khoét thủng và đang không ngừng mở rộng lỗ hổng không gian, tôi đã triệu tập tất cả chiến tranh thụ tiến về phía bắc, nhưng có lẽ sẽ không kịp." - Vị tướng quân cổ thụ nhăn mặt trả lời, trông ông ta thật già nua.
"Chính ta sẽ tự đi đóng cái cổng chết tiệt đó vậy." Tử Tinh trở nên âm trầm.
Ngay lập tức bộ váy hoa trên người nàng biến mất, thay vào đó là một bộ áo giáp màu đen bằng vỏ cây.
Bộ áo giáp bó sát người càng tôn nên những đường cong gợi cảm của nàng.
"Đi thôi!" - Nàng búng tay tạo ra một cánh cổng không gian và đi ngang qua nó, vị tướng quân cổ thụ và rất nhiều quả bóng ánh sáng khác cũng đi theo.
Tôi có thể nhìn thấy phía bên kia cánh cổng là những âm thanh gào thét.
Những con sâu khổng lồ , không phải mấy con sâu nhỏ xíu mà tôi hay đi săn đâu.
Mà là bọn sâu khổng lồ thực sự, chúng to hàng trăm mét tới vài cây số.
Trên chiến trường các sinh vật khổng lồ đang chém giết vô cùng thảm thiết, mỗi khi có một sinh vật chết, thì khi họ ngã xuống đều làm mặt đất rung chuyển.
Xác chết của họ nằm la liệt khắp nơi.
" Gào…"
" Giết…" - Vị chiến tranh cổ thụ gầm lên.
Ngay khi vừa đi qua cánh cổng ông ta biến thành hình dạng thật của mình.
Còn to gấp mười lần hồi nãy, giờ tôi không biết ông ta to lớn cỡ nào luôn rồi.
Đối thủ của ông ta là một con rết khổng lồ với một khuôn mặt trên đầu, con rết này chắc phải dài chục hàng trăm km.
Bởi vì so với nó, mấy ngọn núi phía dưới chỉ bằng một đốt lưng.
"Quay lại rồi à? Tao tưởng lũ hèn chúng mày chạy rồi chứ." - Con rết rít lên.
Nó tập trung năng lượng và b ắn ra một quả cầu lửa khổng lồ, giống y như một quả bom nguyên tử vậy.
Quả cầu đó bay thẳng về phía các Thụ Nhân và Hoa Yêu, nó nổ tung, bùng cháy và bốc lên cao như một cây nấm khổng lồ.
Hàng ngàn sinh vật hệ thực vật bên dưới bị thiêu cháy bởi ngọn lửa đen.
"Lũ hèn yếu!" - Con rết khổng lồ rít lên khi thấy cảnh này, những con côn trùng khổng lồ phía sau nó cũng đồng loạt rít lên reo hò.
Chỉ có một chấm nhỏ màu đen giữa vô số những con quái vật khổng lồ ở đây.
Đó là Tử Tinh.
"Kiếm Thế Giới." - Tử Tinh phát ra những âm thanh lạnh lẽo, không có cảm xúc gì cả.
Một khe nứt không gian hiện ra trên đầu cô ấy.
“Bảo vệ lỗ sâu! Nhanh lên, bảo vệ lỗ sâu! Bảo lũ Sâu Ăn Không Gian đục nhanh vào, phe đối phương đã xuất hiện vương tộc sinh vật." - Con rết gào thét, nó đã nhận ra nguy hiểm nhưng quá chậm.
"Nhát Cắt Không Gian!" - Khe nứt giống như thanh kiếm trên đầu Tử Tinh chém thẳng về phía con rết.
Lớp giáp cứng hơn cả kim cương của con rết bị cắt ra dễ dàng, nó bị chém đứt làm đôi, một phần thân thể khổng lồ của nó rơi xuống làm sập và phá hủy cả những ngọn núi phía dưới.
Xác con rết trông như những ngọn núi, và có lẽ vài ngàn năm sau nó sẽ hóa thành núi thật.
"Nhát Cắt Không Gian." - Một lần nữa, Tử Tinh lại điều khiển khe nứt khổng lồ kia chém về cái lỗ sâu trên bầu trời.
“Ầm!” – Một tiếng nổ rung trời.
Lỗ sâu nổ tung và bùng sáng.
Ánh sang làm chói lòa vạn vật, che khuất hình ảnh phía sau cánh cổng.
"Đóng lại." - Bạch Cúc nói.
"Nữ vương đang chiến đấu cùng trùng tộc, ngài chắc chắn sẽ thắng thôi, bây giờ ta sẽ thay mặt