Con quái vật bằng máu khổng lồ gầm thét, toàn thân nó phát ra khí tức vô cùng đáng sợ.
Một thanh giáo đỏ lòm xuất hiện trong tay nó, con quái vật vung thẳng vào đầu tên Thái Tử.
Tên Thái Tử không hề sợ hãi, hắn lao lên dùng một thanh kiếm lớn chặn lại cú vụt của Linh Hồn Máu.
"Muội tìm nơi an toàn núp đi, ta sẽ tiêu diệt con quái vật này." - Hắn nói với Kim Nguyệt ở phía sau lưng, cô nàng đang tỏ ra vô cùng sợ hãi.
"Kích hoạt - Ma Trận Máu." - Tôi đứng từ xa quan sát, bắt đầu khởi động những cạm bẫy đã bố trí sẵn.
Mặt đất rung lên, phát ra ánh sáng đỏ rực, bên dưới khu vực này đã được tôi sắp xếp rất nhiều những hố máu nhỏ và các khối năng lượng, giờ tôi đang kích hoạt chúng để tạo ra cạm bẫy máu.
Vô số tia máu bốc lên từ mặt đất, cả không gian xung quanh chìm trong sắc đỏ.
Tên Thái Tử vẫn đang đánh nhau với Linh Hồn Máu.
"Quái vật xem kiếm!" - Thái Tử gầm lên, thanh kiếm của hắn ta như biến thành khổng lồ, một lưỡi kiếm năng lượng dài hơn năm mét được hắn ta vung múa liên tục, chém ra nhiều vết thương trên người Linh Hồn Máu.
Nhưng Linh Hồn Máu là sinh vật linh thể do năng lượng và máu biến thành, dù có chém bao nhiêu nhát thì nó cũng sẽ khôi phục như cũ.
"Tên này có sức mạnh chiến đấu rất tốt, nếu mình cùng hắn ta đánh nhau, bị lia trúng một nhát là mình bị chém làm hai."
"Nhưng hình như ý thức chiến đấu của hắn rất kém, dù nãy giờ tấn công vô hiệu, nhưng vẫn hung hãn tấn công như vũ bão mà không tìm cách thay đổi chiến lược." - Tôi đánh giá hắn ta, tên này mạnh nhưng hình như rất ít khi đánh nhau sống chết cùng kẻ thù.
"Xiềng Xích Máu!"
Ma trận máu đã hình thành, tôi sử dụng các kỹ năng tăng cường, vô số sợi xích bằng máu xuất hiện lao về phía Thái Tử muốn trói hắn ta.
"Múa Kiếm Bão Tố." - Gã Thái Tử gầm lên, sử dụng một kỹ năng, khiến hắn ta xoay vòng vòng tạo thành một cơn lốc xoáy năng lượng, khi những sợi xích lao đến thì đều bị chém nát vụn.
"Tên này cũng khá đấy, nhưng cũng chỉ đến vậy."
"Lửa Máu!"
Những sợi xích biến mất, vô số ngọn lửa màu đỏ xuất hiện bắn về phía hắn ta.
Cơn lốc xoáy có thể chém nát những sợi xích, nhưng khi gặp lửa thì không chém được, ngọn lửa len lỏi vào bên trong, bốc cháy vô cùng dữ dội, biến hắn ta thành một lốc xoáy lửa.
Lửa gặp gió càng cháy càng mạnh, tên Thái Tử gào thảm, hắn ta loạng choạng ngắt kỹ năng, lăn nhiều vòng trên đất cố gắng dập tắt ngọn lửa.
Nhưng những ngọn lửa này trừ khi hết năng lượng, nếu không thì sẽ không tắt.
"Lưỡi Đao Máu!"
Tôi tạo ra một thanh kiếm máu khổng lồ, chém lên người hắn, nhưng bị bộ áo giáp cản lại, bộ áo giáp này là một bảo vật phòng thủ rất mạnh.
"Đành thiêu chết hắn ta vậy."
"Xiềng Xích Máu!"
Một lần nữa những sợi xích xuất hiện, trói buộc hắn ta, để cho ngọn lửa máu thiêu đốt, bây giờ Thái Tử đã thành cá nằm trên thớt, mặc người chém giết.
Tôi đi về phía Kim Nguyệt, nàng đang lặng lẽ đứng nhìn anh trai của nàng giãy giụa, gương mặt nàng không cảm xúc gì.
"Ta thấy có vẻ tên này rất yêu thương nàng, không giống như là kẻ ác nha."
"Nàng thực sự muốn giết hắn ta sao?"
Kim Nguyệt giật mình khi nghe thấy giọng nói của tôi.
"Hắn yêu ta thì sao, yêu ta thì hắn nhường vương vị cho ta sao?"
"Ta với hắn vốn là kẻ thù, hắn không chết thì ta không làm nữ hoàng được." - Gương mặt Kim Nguyệt trở nên lạnh lẽo.
"Ta không muốn làm một hoàng hậu vô danh, bị nhốt cả đời trong cung cấm, ta muốn làm nữ hoàng, ta sẽ thay đổi vương quốc này trở nên tốt đẹp hơn."
"Ta sẽ không so đo việc nàng nói dối, nhưng hãy nhớ lời hứa của nàng." - Tôi nhắc Kim Nguyệt về giao ước.
Giờ thì tôi hiểu rõ mọi chuyện, tên Thái Tử tội nghiệp này đã bị Kim Nguyệt gài bẫy.
Hắn bị nàng mê hoặc, say như điếu đổ, sau đó lừa đến đây một mình để tôi ra tay giết hắn.
Có vẻ hắn không hề cưỡng hiếp nàng như nàng nói, mà ngược lại hắn ta rất yêu thương nàng, nhưng Hoàng Tộc tranh đấu, hắn đã thua vì hắn yêu nàng.
"Kim Nguyệt, muội chạy đi, đừng lo cho ta, con quái vật này không giết ta được đâu." - Đột nhiên gã Thái Tử hét lớn.
"Không ngờ trước khi chết hắn ta vẫn lo lắng cho nàng."
"Lửa Máu!" - Tôi tăng mạnh uy lực ngọn lửa, để giết chết Thái Tử nhanh hơn, nếu không lỡ may Kim Nguyệt đổi ý thì sẽ rất phiền phức.
Tên Thái Tử đau đớn gào thét, hắn cố bứt đứt những sợi xích để thoát ra, nhưng ma trận này tôi đã bỏ một lượng lớn năng lượng, tương đương với hai mươi viên Hạch Tâm, với số lượng năng lượng lớn như vậy khiến cho các kỹ năng tăng mạnh rất nhiều, trừ khi là sinh vật Bậc 5 Cấp 6 ra tay, nếu không thì không thể phá hủy những sợi xích bằng tay.
Kim Nguyệt vẫn yên lặng nhìn tên Thái Tử bị thiêu chết, ánh mắt nàng lâu lâu lại lay động, không biết nàng đang nghĩ gì trong đầu.
Tên Thái Tử cuối cùng không giãy giụa la hét nữa, hắn đã ngất đi.
"Thả hắn ra đi." - Kim Nguyệt đột ngột nói.
"Hả? Nàng đổi ý sao? Nhưng ta sẽ không từ bỏ giao ước, nếu nàng thực sự muốn thì ta sẽ thả hắn, sau đó ta dẫn nàng rời khỏi nơi này."
Tôi hơi lo lắng khi nghe Kim Nguyệt đòi thả người, chuyện đã đến nước này, không giết chết Thái Tử thì tôi bắt buộc phải chạy trốn, bị cả vương quốc truy nã sẽ rất tệ.
"Yên tâm, ta không đổi ý đâu, ta cần hắn sống để làm vài việc."
Tôi giải trừ Xiềng Xích Máu và Lửa Máu, tên Thái Tử rơi nhào xuống đất, toàn thân hắn bị đốt cháy đen, năng lượng trong cơ thể đã bị tiêu hao sạch sẽ trong quá trình chống cự ngọn lửa.
Kim Nguyệt đi lại gần chiếc bàn, bỏ tất cả những thứ trên bàn vào trong không gian.
"Phiền anh đặt hắn lên đây giùm ta."
Tôi không biết nàng định làm gì, nhưng vẫn làm theo lời nàng nói.
Tôi đặt tên Thái Tử lên bàn, gỡ bộ áo giáp của hắn ta ra, tiện tay ném chúng vào không gian của mình.
Tôi cũng xin luôn thanh kiếm của hắn.
Chỉ với mấy thứ này thôi là tôi đã có lời trong vở kịch này.
Kim Nguyệt nhìn Thái Tử, ánh mắt lạnh lẽo.
Nàng lấy ra rất nhiều thứ linh tinh, bôi vẽ lên chiếc bàn tạo thành một ma trận nho nhỏ.
"Ma trận hiến tế sao?" - Tôi nhìn cái ma trận, thầm suy đoán tác dụng của nó.
Một con dao có lưỡi đỏ tươi xuất hiện trong tay Kim Nguyệt, nàng