Bầu trời mây đen vần vũ, sấm sét đã bắt đầu đánh vang trời.
"Ài...lại sắp sửa bị sét đánh, lần nào cũng bị điện giật tối tăm mặt mũi."
Bình thường rất hiếm khi có người dám đứng ra chịu thử thách giùm người khác, bởi vì nếu người chịu thử thách càng mạnh thì thử thách cũng sẽ càng mạnh.
Giống như lúc Hắc Cầm đỡ thử thách hộ mấy quả trứng nàng mới sinh, sấm sét đánh xuống như muốn phá hủy trời đất, may mắn Hắc Cầm có thuộc tính điện nên mới chịu được.
Nhưng lần đó nàng cũng suýt chết.
Còn nếu kẻ yếu hơn muốn đỡ thử thách hộ người mạnh hơn, thì uy lực của thử thách vẫn giữ nguyên, người mạnh còn chịu không nổi, kẻ yếu hơn vừa đỡ một hai tia sét thì chắc đã bị đánh thành bụi.
Như trong trường hợp hiện tại, thì tôi là sinh vật Bậc 4 Cấp 4, chuẩn bị đỡ giùm thử thách Bậc 5 cho Kim Nguyệt.
Hành động này khá là điên cuồng, nhưng có lẽ có Ma Trận Máu hỗ trợ, tôi sẽ vượt qua được.
"Mong là Kim Nguyệt sớm tỉnh lại."
Một cái lỗ đen ngòm xuất hiện trên bầu trời, ở phía bên kia xuất hiện một con mắt, nó đang nhìn tôi trừng trừng.
"Hình như sai sai, sao lại có thứ này ở đây."
Tôi bắt đầu e ngại, nếu là thử thách bình thường loại sét đánh lửa thiêu thì dễ vượt qua, nhưng có một số loại thử thách rất khó vượt qua, chúng vô cùng kỳ dị.
Con quái vật bước qua lỗ hổng, trên người nó bốc cháy một loại lửa đen ngòm.
Trông nó không giống ma quỷ cho lắm, giống như một loại quái vật từ thế giới khác hơn.
Con quái vật không nói gì cả, cũng không gào thét, chỉ nhìn tôi chằm chằm.
Trên bầu trời những đám mây vẫn đang tích điện nhưng không hề đánh xuống.
"Vậy thử thách lần này là con quái vật này sao."
"Trông nó mạnh quá, có lẽ là sinh vật Bậc 5 Cấp 1."
"Ác Quỷ Biến Hình."
Con quái vật vẫn chỉ đang nhìn tôi, không tấn công hay làm gì cả, nhưng tôi cảm thấy nó như đang cười.
Một nụ cười chế giễu.
"Linh Hồn Máu, tấn công nó."
Tôi ra hiệu cho triệu hồi của mình, nó vẫn chưa tan biến, ma trận máu vẫn đang hoạt động.
Có lẽ tôi sẽ dễ dàng hạ được con quái vật này.
Hai mắt Linh Hồn Máu lóe ánh sáng đỏ, nó tập trung năng lượng ném một quả cầu máu về phía con quái vật trên bầu trời.
Quả cầu máu nổ tung, tạo ra một vụ nổ năng lượng, nhưng con quái vật không bị gì cả, nó chẳng hề quan tâm bức xạ năng lượng đánh lên người nó.
"Không sợ công kích năng lượng sao?"
"Vậy đỡ thứ này xem."
"Lưỡi Đao Máu."
Một thanh kiếm khổng lồ chém thẳng về phía con quái vật, nhưng thân hình con quái vật lấp lóe lên, thanh kiếm chém ngang qua người con quái vật vô cùng dễ dàng.
Nhưng cũng như vụ nổ máu, con quái vật chẳng bị gì cả.
"Nó là thứ quái quỷ gì vậy."
Đầu tôi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, mấy loại quái vật từ thế giới khác như này cực kỳ khó chơi, tôi không biết tí gì về nó, không thể đưa ra chiến lược, cũng không thể chạy trốn.
"Thử mọi cách vậy, ra sao thì ra."
"Ê quái vật, có ngon thì xuống dưới này đánh nhau với tao." - Tôi thử chọc tức nó, tức giận sẽ khiến nó lộ ra sơ hở cho tôi lợi dụng.
Nhưng con quái vật vẫn chỉ nhếch mép cười nhạt.
Nó đưa bàn tay ra phía trước, bóp thật mạnh trong không trung.
"Khục...khục..."
Miệng tôi trào máu, ngã khụy xuống đất, tim tôi vừa bị bóp nát, không biết bằng cách nào nó làm được điều này.
"Quá vô lý...như vậy chẳng phải con quái vật này có thể giết các sinh vật khác vô cùng dễ dàng hay sao."
Với tôi thì trái tim tan vỡ cũng không chết được, nhưng khoảng 90% các sinh vật khác, nếu bị bóp nát tim thì sẽ chết.
Con quái vật sau khi thấy tôi vẫn còn sống, thì nó không cười nữa, ánh mắt nó bắt đầu ác liệt hơn, việc tấn công mà không giết chết được tôi có vẻ là thứ gì đó vô cùng nhục nhã đối với nó.
Ngọn lửa trên người nó bùng cháy dữ dội, con quái vật lao thẳng xuống, giơ bàn tay nhọn hoắt về phía tôi.
Tôi lấy kiếm Nanh Độc chém nó, lần này thì chém trúng, một vết thương cắt qua người con quái vật, mặc dù liền lại ngay lập tức, nhưng chí ít là cũng có tác dụng.
Con quái vật gầm thét, phun ra ngọn lửa đen ngòm từ miệng nó.
Ngọn lửa thiêu đốt cháy bỏng, dù cố gắng né tránh thì tôi vẫn dính một ít, vùng da thịt bị đốt khô quắt lại rồi bong tróc rơi xuống đất.
"Cái thứ quái quỷ này mạnh thật."
"Nếu nó không sợ công kích vật lý và năng lượng, có lẽ công kích tinh thần sẽ có tác dụng."
Tôi lấy ra viên Ngọc Thanh Linh, truyền năng lượng vào bên trong, viên ngọc tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt bao phủ lấy tôi.
Viên ngọc này có ba khả năng, một là bảo hộ tinh thần, giúp chống lại các ma thuật nguyền rủa, ảo ảnh, mê hoặc.
Hai là tăng cường tinh thần lực trong thời gian ngắn, ba là nó có thể phóng ra một chùm năng lượng tinh thần tấn công kẻ thù.
Con quái vật có vẻ dao động khi nhìn thấy viên ngọc.
"Thanh Lọc Linh Hồn!"
Từ viên ngọc phóng ra một chùm năng lượng, bắn về phía con quái vật.
Con quái vật vội vàng né tránh, nó không dám đỡ đòn như những lần trước.
"Quả nhiên là như vậy."
Tôi liên tục phóng ra những chùm sáng công kích nó.
Dù nó rất nhanh nhưng cũng có vài chùm sáng bắn trúng, đục ra những lỗ hổng trên người con quái vật, những lỗ hổng này không liền lại ngay lập tức như khi dùng Lưỡi Đao Máu chém.
"Nãy mày giỏi lắm mà, giờ thì cười nữa tao xem."
Tôi điên cuồng phóng ra những chùm năng lượng, con quái vật gào thét bỏ chạy.
Nhưng dường như có một bức tường vô hình ngăn cản, khiến nó không thể chạy khỏi phạm vi của Thử Thách.
Giờ tôi giết nó thì Thử Thách sẽ hoàn thành.
Vết thương trên người con quái vật ngày càng nhiều, khí tức của nó ngày càng suy giảm.
Đột nhiên con quái vật dừng lại, nó không chạy trốn nữa, nó đã nhận