Về sau đó liền không có người nào gặp qua nàng.
Nguyên lại là nàng ở loại địa phương thiên lao kia.
Hà ma ma thổn thức cùng Tần ma ma nói việc này.
Tần ma ma nghe xong mà cười lạnh, cái gọi là biết người biết mặt không biết lòng, chỉ sợ là Lý Tú Ca đã đắc tội với ai đó, nên cuối cùng mới là rơi xuống cái kết cục như thế.
Nếu không phải là mệnh tốt gặp được tiểu thư nhỏ nhà chúng ta, còn không biết ngày nào đó có lẽ liền sẽ chết ở trong đó.
Nếu thật sự là Lý Tú Ca, như vậy tỷ nhi nhà bà đi theo nàng học tập thêu kỹ chính là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, đương nhiên đây cũng là tạo hoá của tỷ nhi nhà bà.
Năm đó một tay thêu nghệ của Lý Tú Ca quả thực chính là danh mãn trong kinh thành.
Không ít quý nhân đại quan trong kinh đều là không tiếc tốn mấy ngàn lượng bạc trắng cũng là muốn mời người, chính là Lý Tú Ca lại chưa từng đi qua nhà nào.
Từ việc như vậy có thể thấy người này tính tình có bao nhiêu cố chấp, đương nhiên cũng có thể nhìn ra tới, một tay thêu nghệ kia của nàng có bao nhiêu lợi hại.
Chỉ là không ai có thể tưởng tượng đến, về sau thế nhưng nàng lại rơi vào thiên lao.
Càng là không ai có thể ngờ tới, người năm đó mà đông đảo nhân gia mời không được, cuối cùng lại tới trong phủ Tướng quân của bọn họ.
Thẩm Thanh Từ cùng tỷ tỷ chơi trong chốc lát, liền có chút mệt mỏi, nàng xoa đôi mắt, sau đó là bị Hà ma ma cấp ôm trở về.
Nàng mơ màng ngủ ghé vào trên vai Hà ma ma, nhưng là tay nhỏ lại bắt lấy một nắm lá cây để chơi.
“Tỷ nhi, ngươi không sợ Lý Tú Ca chạy sao?”
Hà ma ma biết Thẩm Thanh Từ không có ngủ.
Hiện tại bà cũng đã đi theo Thẩm Thanh Từ thời gian hơn một năm.
Từ ăn, mặc, ở, đi lại của nàng cũng là do bà tự thân chiếu cố, đương nhiên là bà cũng biết phải ở chung với Thẩm Thanh Từ như thế nào? Đừng đem nàng coi thành cái hài tử cái gì cũng không hiểu, cũng đừng chỉ coi nàng như một cái tiểu hài tử năm tuổi.
Tâm tư của tỷ nhi nhà bà từ trước đến nay đều thực là khó đoán.
Cho nên thái độ của Hà ma ma từ trước đến nay đối với nàng đều giống như là đối với Thẩm Thanh Dung.
“Nàng sẽ không,” Thẩm Thanh Từ lại là chuyển động cái lá khô trong tay.
"Một cái người vừa từ trong địa ngục bò ra, nàng sẽ không có khả