Mà lúc này đây có thể tìm được Lý Tú Ca, kỳ thật trước đó Thẩm Thanh Từ cũng không có ôm hy vọng gì quá lớn.
Nàng cũng chỉ là muốn thử tìm một chút, rốt cuộc năm đó bà tử kia có nói qua, người là ở bên trong thiên lao.
Như vậy hẳn là người vẫn còn ở, còn có phải thật sự ở hay không, Thẩm Thanh Từ kỳ thật cũng là không thể xác định được.
Cho nên nàng mới là nhờ Thẩm Định Sơn giúp nàng tìm một chút, nếu để cha ra tay mà nói, muốn điều tra ra một người như vậy hẳn vẫn là thực dễ dàng.
Quả nhiên, thật đúng là làm nàng tìm được rồi.
Ân, để tỷ tỷ học được thêu kỹ đứng đầu, so với học cái cầm kỳ thi hoạ kia còn muốn tốt hơn nhiều.
Tỷ tỷ nhà nàng lại không phải là con hát rong, chẳng lẽ mỗi ngày đều phải đi theo một đám thiên kim khuê các để nói về cầm, vẽ tranh, làm thơ sao.
Nàng muốn đem tỷ tỷ biến thành nhất đẳng hiền thê lương mẫu, cũng là cùng với những quý nữ trong kinh đó bất đồng.
Người tài đức vẹn toàn, biết cách quản gia, tỷ tỷ nhà nàng như vậy, nàng liền không tin nhưng cái phu nhân nhà huân quý đó trừ phi là đôi mắt bị mù, nếu không không thể nào lại nhìn không thấy.
"Tỷ nhi nhà chúng ta cũng đã lớn, cũng hẳn là nên có vài cái nha đầu ở bên cạnh.
"
Hà ma ma vừa đi vừa nói chuyện, Thẩm Thanh Từ vừa nghe liền mở hai mắt ra, cũng không biết là nhìn thấy gì, cặp mắt kia tựa hồ là được phủ lên một mảnh sương trắng.
Mà chờ khi sương trắng qua đi, chỉ còn lại trong đó là một mảnh hoang vu.
Lúc sau, Hà ma ma là chờ Thẩm Thanh Từ ngủ say rồi mới là nhấc người đi tìm Thẩm Định Sơn.
Thẩm Định Sơn vừa mới hạ triều, còn có rất nhiều sự tình hắn chưa làm, cũng làm hắn vội đến không ra khỏi cửa.
Nhưng nói đi cũng nói lại, hắn cũng không muốn ra ngoài.
Mỗi ngày hắn đều muốn muốn ở nhà ôm nữ nhi, dỗ dành nữ nhi, nào còn có hứng thú mà đi ra bên ngoài.
Đối với hắn mà nói, bên ngoài không có gì tốt cả, cũng không như ở trong nhà hắn, luôn có một cái tiểu A Ngưng luôn tươi cười làm hắn vui mừng.
Thẩm Định Sơn nghe Hà ma ma nói, trong lòng cũng cảm giác là nên như thế.
Tiểu A Ngưng nhà hắn cũng là đã trưởng thành, cũng nên có nha đầu ở bên cạnh.
Kỳ thật là đã nên sớm tìm từ trước.
Đừng nói là Thẩm Thanh Từ, ngay cả Thẩm Thanh Dung bên người cũng nên có thêm vài người rồi.
Bởi vì lúc trước sau khi hắn mang theo huynh muội Thẩm Văn Hạo trở về, ngay lập tức sau đó lại lên đường tìm kiếm A Ngưng đi, sau khi tìm được người rồi, chưa qua bao lâu lại phải mang binh xuất chinh.
Đi liền là mất thời gian một năm, bây giờ mới trở về có mấy ngày, cho nên cũng là đem chuyện này cứ vậy để trì hoãn.
“Hà ma ma, việc này ngươi liền đi làm đi,” Thẩm Định Sơn đem việc này giao cho Hà ma ma, “Thuận tiện cũng là cho
Dung tỷ nhi nơi đó thêm mấy cái, còn có nơi đó của đại công tử cũng nên bổ sung thêm người."
“Lão nô đã biết.”
Hà ma ma lui ra, sau đó liền kêu người trong phủ đi tìm người môi giới nha tử nổi danh trong kinh thành.
Không lâu sau, người môi giới lại đây, cũng là mang theo không ít người.
Người được mang đến đều là các tiểu cô nương còn trẻ, lớn thì hơn mười tuổi, nhỏ thì có vài cái năm sáu tuổi.
“Người đều là sạch sẽ đi?”
Hà ma ma dùng thời gian nửa ngày đánh giá những nữ hài tử trước mắt.
Đối với tuổi tác cũng xem như vừa lòng, có mấy cái có diện mạo không tầm thường.
Bất quá loại người này dễ muốn bò lên giường chủ nhân, tâm tư nhiều, người như vậy vẫn đừng nên để tiến vào trong tướng quân phủ.
Tướng quân không phải là người có tính tình tốt, muốn dựa vào hắn để thượng vị, chỉ cần không bị hắn một chân đá chết là may rồi.
“Yên tâm đi, tỷ tỷ tốt của ta." Người môi giới tiến lên chỉ vào bọn nhỏ choai choai đang đứng.
"Những người này đều là sạch sẽ, cũng xuất thân từ gia đình sạch sẽ thuần hậu, đều là do trong nhà nghèo quá không nuôi nổi cho nên mới là bán đi."
Kỳ thật lời của người môi giới nói Hà ma ma cũng không hoàn toàn tin tưởng, người nơi này tám phần đều là bị lừa gạt bán tới.
Còn bị lừa từ đâu đến, cùng bà không chút quan hệ.
Bà chỉ cần lo mua người vào phủ là được.
Bà vừa đi qua bảo người đầu tiên đến từng người đưa tay ra.
Có người thì móng tay quá dơ, có người mùi hương trên người không tốt, có người lớn lên quá mức yêu mị, vừa thấy liền biết không phải kẻ đứng đắn gì.
Hơn năm mươi người tới, cuối cùng cũng chỉ có hơn mười cái được ở lại, lớn lớn bé bé đều có.
Cuối cùng bà đem người đã được mình chọn kỹ đi theo, mang người đến đứng trước mặt Thẩm Thanh Từ cùng Thẩm Thanh Dung.
Dù sao người mua đến cũng là để hầu hạ bên người hai vị chủ tử này, cho nên nói thế nào cũng phải để hai nàng nhìn thuận mắt mới được.
Thẩm Thanh Dung tới chọn.
Nàng chọn