Lúc Tô Đường còn nhỏ, là một tiểu cô nương đáng yêu ai gặp cũng thích.
Lúc Tống Hoành còn nhỏ, là tiểu thái tử cao ngạo ai gặp cũng sợ.
Tết Nguyên Tiêu, Hoàng Thượng thiết yến quần thần, thần tử có thể mang người nhà vào cung, lúc đó Tô Tranh đứng đầu nội các, ôm Tô Đường vào cung chơi.
Tô gia lừng lẫy, cho nên Tô Đường đứng trong một đám công chúa và quận chúa cũng không có cảm giác tự ti, ngược lại trời sinh tích cách tốt lại thêm có duyên, chỉ chốc lát sau nàng đã cùng mọi người chơi đùa vô cùng hòa hợp vui vẻ.
Một đám tiểu cô nương xúm lại cùng nhau chơi trò diều hâu bắt gà con, ngự hoa viên tràn ngập tiếng thét chói tai cùng tiếng cười, tiểu cô nương làm diều hâu đuổi theo, đột nhiên thay đổi hướng bắt người, mọi người tránh né không kịp, một con gà con ngã trên mặt đất.
Cũng may trên mặt đất là mặt cỏ, ngã lên cũng không đau, chỉ là có một tiểu quận chúa tay chống trên mặt đất xước một chút da.
Bà vú của quận chúa lập tức chạy đến ôm quận chúa đi rửa tay.
Các tiểu cô nương còn lại chơi cũng đã mệt, xúm vào cùng nhau líu ríu nói chuyện.
"Tiểu quận chúa bị ngã , thế tử Hoài An sẽ đau lòng muốn chết."
"Thế tử Hoài An là ai vậy?" Có người hỏi.
"Chính là, a, a, ta cũng không nói được, nhưng mẹ ta kể quận chúa và thế tử vừa ra sinh ra đã được định hôn, sau khi lớn lên sẽ gả cho thế tử."
"Giống như phụ thân và mẫu thân vậy sao?" Lại có người hỏi.
"Đúng, chính là như vậy."
Tô Đường vừa ra đời phụ mẫu liền qua đời, cho nên không biết mọi người nói giống phụ thân, mẫu thân rốt cuộc là như thế nào, không ít nữ nhân ở đây đã được định hôn từ nhỏ, tiểu hài tử năm sáu tuổi còn chưa biết ngại ngùng, cùng nhau bàn tán xem tương lai ngươi sẽ gả cho ai.
Có người muốn gả cho quý tử nhà chức tước, có người muốn gả cho công tử nhà đại thần, còn có người muốn gả cho biểu huynh của mình.
"Còn ngươi?" Có người đột nhiên hỏi Tô Đường.
"Hả?" Tô Đường nghe xong gãi gãi đầu, nàng còn không biết muốn gả cho ai, gia gia còn chưa nói qua với nàng nha.
Vì thế Tô Đường lắc đầu nói: "Ta không biết."
"Ngươi gả cho thái tử ca ca của ta được không?" Lục công chúa thân phận cao nhất ở đây đột nhiên nói.
"Vì sao?" Tô Đường hỏi.
Lục công chúa nhún nhún cái mũi: "Thái tử ca ca của ta rất không thú vị, bình thường ai cũng không để ý tới, cô nương nhà ai mà thèm thích hắn, chỉ có ngươi tính tình tốt như vậy mới có thể chịu được hắn."
Tô Đường phe phẩy ngón tay, vô cùng bối rối: "Nhưng mà ta cũng không thích người vô vị."
Lục công chúa ôm cánh tay Tô Đường lay lay: "Xin ngươi được không. Ngươi gả cho hắn, về sau hắn sẽ không đi gây tai họa cho những người khác."
Các tiểu cô nương xung quanh cũng hùa theo náo loạn, "Đúng vậy, đúng vậy, xin ngươi được không?"
Tuổi còn nhỏ cho nên quan niệm khác biệt về thân phận