"Trẫm khi còn bé từng tới biên quan, còn ở lại quân doanh mấy ngày nữa, có gặp mặt thứ trưởng tỷ kia của nàng, nàng ấy hiện tại thế nào? Đã gả chưa?"
"Trẫm còn nhớ rõ nàng ấy khi còn bé chính là một khỉ bùn con thêm Mẫu Dạ Xoa, a đúng, còn là một tai họa tinh. Dáng dấp cũng khó coi, gầy như cây gậy trúc, lại còn đen, đầu bù tóc rối như đội cái ổ gà trên đầu, trẫm lúc ấy liền nghĩ, thô sử nha đầu trong cung còn có thể diện hơn."
Cao Tấn bắn liên thanh công kích Tạ Khuynh sau bình phong, mỗi một câu phê bình, thân thể Tạ Khuynh liền thẳng thêm một chút, cách bình phong Cao Tấn tựa hồ cũng có thể nhìn ra được nàng bị tức đến phát run, dáng vẻ đang kiệt lực khống chế.
Nín cười, Cao Tấn cố ý lên giọng hỏi:
"Ái phi, nàng có nghe thấy trẫm nói chuyện không, sao không lên tiếng?"
[ lên tiếng thì ngươi sẽ phải chết! ]
[ ta mẹ nó còn chưa nói ngươi khi còn bé yếu giống con gà con đâu. ]
[ nếu không phải ta từ trong đầm lầy cứu ngươi ra, bây giờ cỏ trên mộ ngươi cao qua đầu người rồi đó! ]
[ tiểu tử thối hỗn đản! ]
"Ái phi a. Nếu nàng không ra, trẫm chỉ có thể đi vào tìm." Cao Tấn nín cười nói.
Nhìn thân thể sau bình phong cố gắng hít sâu mấy hơi, quay người đi ra, dáng vẻ bất thiện.
Chỉ thấy nàng gồng mình đi tới trước mặt Cao Tấn, từ trên cao nhìn hắn chằm chằm.
Cao Tấn không nhúc nhích, để để nàng tùy ý nhìn, tỉ mỉ chờ đợi hành động kế tiếp của nàng, chỉ thấy khí thế lẫm liệt quanh thân Tạ Khuynh bỗng nhiên mềm nhũn, trực tiếp úp sấp trên người Cao Tấn, dùng nắm đấm nho nhỏ vỗ lên người hắn:
"Bệ hạ đáng ghét ~~ "
"Thần thiếp không biết người cùng vị tỷ tỷ kia còn có một đoạn ký ức như vậy, đã nhiều năm như vậy mà ngươi vẫn còn nhớ kỹ kiểu tóc cùng hình dạng đặc thù của tỷ ấy."
Tạ Khuynh điềm đạm đáng yêu ngẩng đầu, truy vấn thẳng mặt Cao Tấn:
"Nếu như lúc trước lại cho Bệ hạ một cơ hội lựa chọn, người có phải hay không liền không chọn thần thiếp?"
"So với thần thiếp, người có phải hay không càng thêm thích tỷ tỷ?"
Dù là Cao Tấn chuẩn bị kỹ càng, vẫn bị tố chất tâm lý vượt qua người thường này của Tạ Khuynh làm chấn động.
Mà sau một chớp mắt hắn ngây người, Tạ Khuynh lần nữa dùng nắm đấm nhỏ đập nhè nhẹ vào ngực hắn:
"Bệ hạ, người do dự!"
"Người vậy mà do dự!"
"Trong lòng người rốt cuộc xem thần thiếp là cái gì! Xem là cái gì!!!"
Bởi vì Tạ Khuynh diễn quá chân thật, đến mức Cao Tấn quay cuồng trong mơ hồ.
"Ách, cái kia. . . ưʍ."
Bị nàng nháo một màn như thế, Cao Tấn có chút chần chờ, nhưng ai biết hắn vừa mở miệng liền bị Tạ Khuynh bịt chặt:
"Không cần nói, thần thiếp không muốn nghe."
Tạ Khuynh xuất hết tất cả vốn liếng, hi vọng dùng trà ngôn trà ngữ đến ứng đối trận xung kích bất thình lình này.
[ miễn bàn, có đôi khi không thèm nói đạo lý cũng là một loại bản lĩnh. ]
[ cẩu hoàng đế là trực tiếp ngốc sao? ]
[ chiến thuật hữu hiệu! ]
Cao Tấn chớp mắt hai cái, kéo tay Tạ Khuynh xuống khỏi miệng, sau khi ấp ủ một phen cảm xúc, nói:
"Ái phi hiểu lầm. Trẫm chỉ là muốn hỏi một chút, thứ trưởng tỷ của nàng đã có gia đình chưa, nếu là chưa, nể mặt nàng cùng Tạ tướng quân, trẫm có thể làm chủ ban thưởng cho cuộc hôn nhân gì đó."
Tạ Khuynh lập tức bị một đạo sấm sét bổ trúng đầu, giống như sấm sét giữa trời quang, cả âm thanh cũng nhịn không được run rẩy lên:
"Ban thưởng. . . Tứ hôn?"
Cao Tấn gật đầu: "Không sai, tứ hôn! Quý phi cảm thấy thế nào?"
Tạ Khuynh: . . .
[ ta cảm thấy ngươi nếu rảnh rỗi không có chuyện gì làm thì nên đi dạo hậu cung. ]
[ cùng hậu phi của ngươi liên lạc một chút tình cảm, để các nàng sinh cho ngươi mấy tên nhi tử béo đùa giỡn một chút. ]
[ ngươi là Hoàng đế, không phải bà mối a! Điên mất. Tứ muội muội ngươi hôn! ]
(Câu này nghe nó hơi cấn cấn nhỉ, muội muội = cailoz => Tứ hôn cailoz.
ƯattpadTaiTheTuongPhung )
"Quý phi?" Cao Tấn thúc giục một tiếng.
Tạ Khuynh lấy lại tinh thần: "A, thần thiếp đây."
"Nàng cảm thấy thế nào? Chỉ cần Quý phi gật đầu, ngày mai trẫm liền kêu Lễ bộ đem tư liệu các thanh niên tài tuấn trong kinh đến, Quý phi có thể chọn cho tỷ tỷ mình một mối hôn sự thật tốt." Cao Tấn tốt bụng đột xuất nói.
Tạ Khuynh bó tay toàn tập:
"Bệ hạ là nói đùa a?"
Cao Tấn mỉm cười, vốn là nói đùa, nhưng ngươi mắng trẫm, trẫm cảm thấy không vui nha.
"Không phải nói đùa. Chỉ cần Quý phi đồng ý, trẫm lập tức an bài."
Tạ Khuynh quả quyết lắc đầu: "Ta không đồng ý."
"Vì sao?" Cao Tấn hỏi.
Tạ Khuynh bối rối nói ra: "Bởi vì. . . Tỷ tỷ của ta, nàng. . . Lòng có mối tương tư."
Cái này đến phiên Cao Tấn kinh ngạc: "Ngươi nói cái gì?"
Tạ Khuynh lặp lại: "Ta nói tỷ tỷ của ta nàng lòng có mối tương tư, không cần Bệ hạ gả."
Cao Tấn cười lạnh hỏi: "Phải không? Nàng ấy tương tư ai vậy?"
"Tương....a...thì nàng có người để tương tư thôi, sao thần thiếp biết được." Tạ Khuynh nói.
Cao Tấn nhìn nàng chằm chằm trong chốc lát, lắc đầu nói:
"Chỉ một cái tên cũng không có sao? Trẫm không tin!"
"Có! Có tên chứ, ha ha." Tạ Khuynh quyết tâm liều mạng, để đỡ phải cành mẹ đẻ cành con, nàng báo một cái tên cho Cao Tấn:
"Là,... là người mà phụ thân ta vừa nhắc với Bệ hạ đó. Vị quân sư tuổi trẻ tài cao đó, Tô, Tô Lâm Kỳ."
[ lão Tô, thời khắc mấu chốt đành dựa vào ngươi! ]
[ về sau có cơ hội mời ngươi uống rượu quý nhất, đùa hoa nương đẹp nhất! ]
Cao Tấn nghe được cái tên này cũng không cảm thấy bất ngờ, hắn vốn đoán được Tạ Khuynh sẽ tùy tiện kéo người nào đó ra làm tấm mộc.
"Hắn?" Cao Tấn nhìn bộ dáng nàng sốt ruột lắp bắp cảm thấy rất thú vị, vì vậy tiếp tục ép hỏi:
"Nhưng mới vừa rồi tướng quân nói vị quân sư kia thanh tâm quả dục, không gần nữ sắc, hắn cùng tỷ tỷ nàng có khả năng sao?"
[ hắn cái rắm thanh tâm quả dục, không gần nữ sắc. ]
[ nói hắn phong lưu còn làm bẩn hai chữ phong lưu. ]
[ nếu hắn còn là người, thì đã không đoạt nụ hôn đầu của lão tử lúc lão tử mới mười bốn tuổi, còn hại lão tử tương tư hắn non nửa năm. ]
[ nếu không phải về sau tận mắt thấy hắn cùng Hoa nương nào đó thông đồng, nói không chừng đến bây giờ lão tử vẫn còn lún sâu vào vũng bùn.]
[ hắn thanh tâm quả dục? Phi! ]
Sấm sét giữa trời quang từ trên đầu Tạ Khuynh chuyển dời tới trên đầu Cao Tấn.
Ầm ầm đùng đùng một trận, trong đầu Cao Tấn chỉ nhớ kỹ câu kia: Nụ hôn đầu tiên. . . Bị đoạt. . . Hại tương tư.
"Bệ hạ, đừng để ý tới hai người họ có khả năng hay không, tóm lại tỷ tỷ của ta không cần tứ hôn, xin ngài thu hồi mệnh lệnh đã ban ra đi." Tạ Khuynh chốt hạ một câu.
Nhưng mà nàng nói xong một hồi lâu, Cao Tấn