CHƯƠNG 38: ĐỘT LAI CHI VẬT
Editor: Luna Huang
“Vậy để tỷ tỷ thay thế muội muội xuất giá đi!” Ánh mắt của Bạch Trân Châu kiên quyết, coi như thực sự nguyện ý vì muội muội đem mệnh ra hy sinh, đều bị thị nữ xung quanh sùng kính nàng vài phần, cùng lúc đó ở trong lòng thay nàng không đáng vì Bạch Lưu Ly một ác nữ không ai tính làm bất kỳ một chuyện gì đều là không đáng.
“Nhìn tỷ tỷ khẩn trương đến sắc mặt đều trắng bệch.” Bạch Lưu Ly chẳng những không cảm kích, trái lại vô vị cười cười, không dấu vết đem tay của mình từ trong lòng bàn tay của Bạch Trân Châu rút ra, “Muội muội bất quá là cùng tỷ tỷ đùa một chút mà thôi, tỷ tỷ sao tưởng thật, nếu tỷ tỷ không muốn ta gả cho Vân vương gia, như vậy ta nghe tỷ tỷ, không gả.”
Nghe Bạch Lưu Ly nói, Bạch Trân Châu nỗ lực đắp nặn dáng dấp khẩn trương trong nháy mắt tan hoang, nước trong con ngươi lóe lên thất vọng rồi biến mất mặc dù không bị bất luận kẻ nào phát hiện, lại bị Bạch Lưu Ly hoàn toàn bắt được, sau đó chỉ thấy Bạch Trân Châu thở phào nhẹ nhõm hòa hoãn vài phần khẩn trương, lại vẫn là không yên lòng nói: “Muội muội nói thật sao?không nên đùa tỷ tỷ.”
Nàng có thể nào để Bạch Lưu Ly gả đến Vân vương phủ, làm sao có thể! Tuyệt đối không thể!
“Tự nhiên là thật, tỷ tỷ thật cho là ta sẽ gả cho một người mình tùy thời đều có nguy hiểm tính mạng của mình?”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi…” Bạch Trân Châu như ăn được một viên thuốc an thần một dạng, thần sắc hoàn toàn hòa hoãn xuống tới, lại muốn nắm tay của Bạch Lưu Ly muốn căn dặn chút gì, Bạch Lưu Ly lại vỗ vỗ vai của nàng đi ra ngoài, thản nhiên nói, “Tỷ tỷ có lẽ là mệt mỏi, vậy muội muội không quấy rầy, tỷ tỷ nghỉ ngơi đi.”
Bạch Trân Châu tựa hồ còn muốn nói cái gì nữa, cuối cùng không có nói ra, định tại chỗ xoay người nhìn Bạch Lưu Ly ly khai.
Bạch Lưu Ly đang đi ra vài bước như là nhớ ra cái gì đó dừng bước chân, quay đầu nhìn về phía Bạch Trân Châu nhãn thần ám trầm không biết đăm chiêu, nói: “Nếu là tỷ tỷ cảm thấy thiếu Lan nhi không quen, muội muội có thể vì tỷ tỷ tìm thị nữ nghe lời.”
“Không được, trong viện…… này thị nữ đủ sai sử, cái này không cần muội muội quan tâm.” Bạch Trân Châu nhàn nhạt cười cười, sắc mặt hoàn toàn không vì hai chữ “Lan nhi” Có gì biến hóa, tựa như nàng mất đi bất quá là nhất kiện đồ tầm thường đến không thể tầm thường hơn, mà không phải một người trung tâm hầu hạ nàng mấy năm.
“Tỷ tỷ oán muội muội xử trí Lan nhi?” Lan nhi cùng Bạch Lực tựa như trợ thủ đắc lực của Bạch Trân Châu, Bạch Trân Châu cư nhiên có thể lúc hai người bọn họ bị nàng xử trí thờ ơ, tâm tư của Bạch Trân Châu, là sâu đậm quá lãnh tĩnh?
“Lan nhi phạm vào gia pháp, muội muội xử trí nàng là phải làm, tỷ tỷ lại sao trách muội muội.” Bạch Trân Châu nụ cười nhàn nhạt nụ cười nhàn nhạt có chút réo rắt thảm thiết, ngoài miệng tuy nói không oán trách Bạch Lưu Ly, nét mặt lại nhất thời toát ra đau thương đối với mất đi Lan nhi, nhìn trong mắt của đám người ở bên tựa như Bạch Lưu Ly ỷ thế hiếp người, đến tỷ tỷ của mình thương yêu đều có thể thương tổn.
“Thật không? Vậy là tốt rồi, nếu tỷ tỷ đều nói như vậy, như vậy ta sẽ không cảm thấy áy náy.” Bạch Lưu Ly trong ngữ mang theo cạn tiếu, cũng lãnh ý không được xía vào, “Hồi lâu không có hảo hảo trong phủ. Tổng giác hạ nhân trong phủ dũ phát tản mạn rồi, nên là lúc tròn gia phong.”
Bạch Lưu Ly nói, không đợi Bạch Trân Châu nói liền đã đem đầu quay trở lại, một lần nữa mại khai cước bộ, “Bạch Lực không ở Bạch gia, cũng là nên có người làm quản sự Bạch phủ mới được.”
“Tỷ tỷ thân thể cốt yếu, những việc vặt này muội muội xử lý là tốt rồi.”
Lãnh đạm xa cách nói tam ngôn nhị ngữ, đem quyền lợi của Bạch Trân Châu nguyên bản toàn quyền quản lý Bạch phủ cởi đi, đám thị nữ đều là người trong sinh hoạt trạch phủ đệ, thập phần hiểu được lục đục với nhau trong đại viện cao trạch, Bạch Lưu Ly nói mặc dù giản đơn, các nàng lại nghe rõ đại khái, ác nữ đại tiểu thư hình như muốn bắt đầu chưởng quản Bạch gia, không muốn để Trân Châu tiểu thư quản sự nữa, ngày lành của các nàng… Hạ nhân này sắp chấm dứt!
Cùng với nói Bạch Trân Châu không có tỏ