\- Thì đây là tiểu Ngạn ly à...\- Hoàng thượng khẽ cười
\- hở, \( quỳ xuống\) Vương Nguyên khấu kiến Hoàng thượng... hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế\- Vương Nguyên...
\- Đứng lên đi, Nguyên nhi \- Hoàng thượng, Vương Nguyên đứng lên, trừng mắt nhìn Ngạn ly
\- Mau khấu kiến Hoàng thượng đi \- Vương Nguyên...
Nảy giờ Ngạn ly cứ nhìn chăm chăm Hoàng thượng , một cách kỳ lạ....
\- Tiểu Ngạn ly con sau vậy \- Hoàng thượng ..
\- Hoàng thượng .... tiểu Ngạn thất lễ \- Ngạn ly nói xong bước đến ,...cằm cổ tay hoàng thượng....
\- Vương Ngạn Ly ....cô đang làm gì vậy \- Hoàng kỳ quát...
\- Kỳ nhi ....cứ để Tiểu Ngạn xem đi \- Hoàng thượng khẽ cười, cũng đang thắc mắc Ngạn ly đang làm gì.
\- \( bỏ tay xuống\) Hoàng thượng có phải dạo này người hơi tức ngực, ho có khi lại ra máu , không ngủ được, ăn không ngon, dần mất vị giác, nóng lạnh thất thường, đau đầu, ban đêm rung rẩy ra nhiều mồ hôi, khi ngủ thường mơ thấy ác mộng đáng sợ phải không \- Ngạn ly nói một dòng mọi người ai cũng nghe....nhưng lại không hiểu..
\- Ngạn nhi....con đừng nói.... lung tung\- Vương thiện...nhưng hoàng thượng lại cười...
\- Chỉ cần nhìn sơ qua là biết trẩm như thế nào, ....đúng như con nói... Tiểu Ngạn \- Hoàng thượng nhìn lên trời thuở dài...
\- Hoàng thượng....Ngạn ly ...đoán ngươi đã trúng độc " và bị bỏ bùa "\- Ngạn ly nghiêm lại..
\- con có đoán ra là loại độc nào không\- Hoàng thượng nhìn cô nói
\- Ngạn ly tất sẽ. biết,....nhưng ta cũng không cứu.... người khi không có lý do \- Ngạn ly cười