\- Quan trọng là....chỉ còn lại chưa đến năm ngày...\- Ngạn *ly cười* nhẹ nhưng những người ở đó lại hốt hoảng
\- Vậy là sao....\- Vương Nguyên ngây người
\- trong năm ngày nữa không giải được sẽ chết \- Ngạn ly cười
\- Còn cười sao ... hoàng thượng mất vậy Thiên quốc này phải làm sao \- Vương Nguyên trong lo lắng
\- Hoàng thượng chết hay sống ta không quan tâm ....nhưng mà ta lại có hứng thú với người hạ độc này.... nếu ta giải được độc Hoàng thượng sẽ giao tên hạ độc cho ta chứ...\- Ngạn ly cười nhẹ...
\- Cũng được...dù gì Trẫm cũng giết tên đó cứ cho Con chơi cũng tốt \- hoàng thượng khẽ cười..
\- Nhất ngôn cửu đỉnh\- Ngạn ly hơi nghi
\- Nhất ngôn cửu đỉnh\- Hoàng thượng
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Buổi tối hôm đó
Ở thành Hoài Lâm đêm nay là đêm thất tịch nên có rất nhiều người đến , đường thành tấp nập, người qua lại rất rất đông..
Ở một nơi nào đó tại Thành Hoài Lâm...có hai chàng trai một cao một nhỏ, khá anh tuấn,..là Ngạn ly và Vương Nguyên...
Ngạn ly mặc quần áo nam nhi màu xanh , tóc cột lên cao ,một tay cằm quạt trong rất soái, Vương Nguyên quần áo tím trông rất đẹp,...
\- Nghe này tiểu ngạn...Không được rời khỏi huynh nữa bước , không được ăn lung tung , không được nói chuyện với người lạ, tránh xa nam nhân, không được tiết lộ là nữ nhi, không được...\- Vương Nguyên nói một vèo....chưa hết câu...thì..
\- Kìa... Người ta múa kiếm kìa...\- Ngạn ly cắt ngang lời nói của vương Nguyên trực tiếp kéo cậu đi..
Xung quanh người múa kiếm có rất nhiều người, người múa cũng rất đẹp, mọi người xung quanh thay nhau vỗ tay....
\* hay...hay ..hay.....
\- tuyệt quá...\- ngạn ly nhìn chăm chú...
\- Ta còn giỏi hơn\- Vương Nguyên