Ngạn Ly đi ra Khỏi đây Nhưng không quên Hái mấy trái Đào Mà ăn ...
\- Ngon ngọt thật đó...
\- Vậy sao không Ở Đây , Ta sẽ Cho ngươi Ăn Mỗi ngày...
Một Thanh Âm Giọng Nhẹ vang lên, Người xuất hiện trước mặt cô , Nhận biết được là Hắn , Nhưng tại sao Hắn lại nhanh vậy...
\- Ngạn, Ngươi Tại sao Lại Ở Đây ..
Hắn Đến cạnh Cô khẽ cất tiếng, Vừa Mới tỉnh lại Có cảm giác Khí tức của Cô ở gần đây, Hơn nữa Trên Đời này Chắc chỉ có Cô Mới dám vẽ lên mặt hắn.
\- Haizz... Phong Nguyệt Trần, Ta Vừa mới chết ngươi không biết đâu, Rất nhiều người muốn giết ta , Ta Bị Đâm một nhát , Được một Vị Thần Quân Nhận Làm Hậu Cần .. A~ Ngươi biết ta khổ lắm không .
Ngạn ly vừa nói vừa Giả khóc, Lúc đầu Phong Nguyệt Trần cũng bán tin bán nghi, Nhưng nhìn thấy cái bóng của Cô thì Hoàn toàn Hiểu mọi chuyện, Nếu cô muốn Giả Vờ thì Hắn sẽ theo ..
\- Vậy ngươi đến chỗ ta đi, Ta Cũng là Thần Quân ...
\- Không , Không, Vị Thần Quân Đã thu nhận ta đẹp trai hơn ngươi, Dịu dàng hơn người, cằm kỳ thi hoạ, Thân Hình Rất Đẹp , Cao nữa, Lạnh Lùng , đúng là Người Hợp khẩu vị Của bổn Cô nương ta đấy...
Ngạn ly vừa nói Vừa mơ mộng , Vị này là Cô Dựa theo Diêm Ca Ca của Cô mà Tưởng tưởng, Vị Thần Quân kia Bên cạnh đã đen mặt, hơn trăm Năm không gặp .. Cô liệu còn nghĩ đến hắn không .
Phong Nguyệt Trần Hơi nhăn mày , Bước nhanh Đến Cưỡng Hôn Ngạn Ly , Không kịp cho cô Phản Ứng ... Ngạn Ly Thật sự Rất muốn Đẩy Hắn ra nhưng Có gì đó khiến cho Cô Không Thể nào Đẩy ra được .
Hai người Đột nhiên Biến mất đi Trong Vườn Đào, ...