Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by Tuyết Hạ Bình Chi & Triệu Mộc Hạ.
~~~
Nam nhân phía bên phải thành chủ quát lớn ra ngoài một tiếng: "Chuyện gì thế hả? Tại sao không có ai vào báo!"
Bên ngoài đã sắp xếp đệ tử gác cổng rồi mà.
Để một ma đầu gióng trống khua chiêng tới như vậy, mà không có cảnh báo gì sao?
"Không nên kích động nha, tuổi tác đã lớn thế rồi, dễ dàng xảy ra chuyện lắm đó."
Linh Quỳnh bước đến chỗ trống rồi ngồi xuống, hai chân đan chéo, ưu nhã lại tự nhiên, đầu ngón tay chống cằm, lười biếng lên tiếng.
"Các đệ tử của ngươi ngủ rất ngon bên ngoài. Các người yên tâm, bọn ta tuy là ma đầu nhưng làm việc rất có nguyên tắc, sẽ không lạm sát kẻ vô tội."
Đám người: ". . ."
Lúc lạm sát kẻ vô tội thì cô không nói thế!
Thành chủ tốt xấu gì cũng đã gặp qua nhiều người, dùng ánh mắt trấn an những người khác.
Có người không yên lòng, ra ngoài xem thử.
Mấy người Giáng Canh cũng không ngăn cản , mặc cho người kia ra ngoài.
Người kia rất nhanh đã trở lại, khẽ gật đầu với Thành chủ.
Lời ma đầu nói là sự thật, các đệ tử đều còn sống, chỉ là bị ngất đi.
Thành chủ không vì thế mà cảm thấy nhẹ nhõm.
Bọn hắn ở ngay bên trong, mà đệ tử bên ngoài đã bị giải quyết toàn bộ, nhưng bọn họ vẫn không hề hay biết.
Thực lực của ma đầu này. . .
Thành chủ bình ổn tâm tình lại, bày ra phong thái của người đứng đầu "Nguyệt tộc trưởng, đêm hôm khuya khoắt ngươi xông đến đây, có chuyện gì sao?"
Linh Quỳnh hỏi lại: "Còn ông, nửa đêm nửa hôm, lén lén lút lút kêu Lầu Tinh Lạc đến đây làm gì?"
Làm hại ta cả đêm không đều không ngủ được
Phải dậy tăng ca!
Con yêu của ta là người mà các ngươi có thể đụng vào sao?
Thành chủ: "Nguyệt tộc trưởng, đây là chuyện của nhà ta."
"A. . ." Linh Quỳnh nhíu mày, "Chuyện nhà Thành chủ, chính là ép con trai mình giao Thần thú ra sao?"
Sắc mặt thành chủ mơ hồ, "Nguyệt tộc trưởng, chuyện này đâu liên quan tới ngươi?"
Linh Quỳnh: "Thành chủ, ta tới đây để giúp ông."
Ánh mắt thành chủ lóe lên,"Giúp ta? Nguyệt tộc trưởng muốn giúp ta như thế nào?"
"Ông không phải muốn có thần thú sao?" Linh Quỳnh cười nói: "Cái này mà không đơn giản à."
". . . Nguyệt tộc trường nói lời này là có ý gì?" Đơn giản? Đơn giản chỗ nào?
"Ta bảo Lầu Tinh Lạc đưa nó cho ông." Linh Quỳnh nói đến cực kỳ tùy ý, giống như chỉ là cho đi một thứ không còn dùng nữa.
". . ."
Lầu Tinh Lạc tại sao phải nghe lời ngươi?
"Lầu Tinh Lạc." Linh Quỳnh gọi Lầu Tinh Lạc đang đứng ở giữa.
Người sau ghé mắt nhìn cô, vài giây sau, đi về phía cô.
Linh Quỳnh ngoắc ngoắc ngón tay, ra hiệu hắn đưa tai qua.
Lầu Tinh Lạc nghe theo lời cô, cúi người xuống.
Hơi thở ấm áp, hơi thở chỉ thuộc về mình cô, chậm rãi phả vào tai hắn.
Bên tai hơi ngứa, nhiệt độ không ngừng tăng lên.
Lầu Tinh Lạc có chút muốn rụt lại.
Nhưng lại nhịn xuống, nghe cô nói xong.
. . .
Hai người nói thì thầm, những người còn lại cũng chỉ có thể nhìn.
Người bên phía Thành chủ hai mặt nhìn nhau.
Ma đầu kia thật sử có thể khiến Lầu Tinh Lạc ngoan ngoãn nghe lời mà giao thần thú ra.
Lầu Tinh Lạc chậm rãi đứng thẳng người, hắn rũ mắt nhìn người đang ngồi.
Tiểu cô nương đã bỏ chân xuống, hai tay đan chéo trước người, tư thế ngồi nhu thuận.
Cô hơi ngẩng mặt lên, con ngươi sáng lấp lánh, giống như hắn là cả thế giới của cô.
Ánh mắt như vậy, cho dù ai nhìn vào cũng không đành lòng từ chối.
Lầu Tinh Lạc: "Ừm."
Đám người thành Chủ: ". . ."
Thật sự là đồng ý giao ra sao?
Linh Quỳnh vui rạo rực nói: "Ta đã thuyết phục Lầu Tinh Lạc rồi, tiếp theo là nhìn thành ý của các ngươi."
Thành chủ có chút theo không kịp tiết tấu của Linh Quỳnh, "Thành ý gì?"
Linh Quỳnh lấy ra một viên linh tệ bắn lên, cười nhạt, "Thành ý này này."
Thành chủ: ". . ."
Ma đầu cần nhiều tiền như vậy để làm gì?
"Ta đếm ngược từ 5, nếu các người không đổi thì quên đi nha." Linh Quỳnh đếm trên đầu ngón tay, "Năm bốn ba hai. . ."
"Đổi!"
Tốc độ nói của Linh Quỳnh rất nhanh, thành chủ xém chút phản ứng không kịp.
Có loại đếm ngược nhanh như vậy sao?!
Linh Quỳnh bóp viên linh tệ kia, đặt ở trên môi hôn một cái, "Hợp tác vui vẻ."
Thành chủ: ". . ."
Linh Quỳnh và Thành chủ cò kè mặc cả một phen, cuối cùng xác định số tiền cần giao dịch.
Chờ thành chủ đưa linh tệ tới, lúc này cô mới kéo tay Lầu Tinh Lạc, mò vào trong tay áo tìm.
Sau đó ở trước mắt bao người lấy ra một bé rồng nhỏ xinh vàng óng ánh.
Rồng nhỏ giống sợi dây thừng, mềm oặt rũ xuống, không hề có động tĩnh gì.
Thành chủ: ". . ."
Khoan đã, sao thần thú lại ở trên người cô?
Bọn họ nói nửa ngày ở chỗ này, kết quả là thần thú không có ở đây?
Linh Quỳnh ném thẳng đến