Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Trong tang lễ cha Cố đã nói sẽ điều tra chân tướng rõ ràng.
Nhưng muốn điều tra ra cũng cần một khoảng thời gian, nên Linh Quỳnh cũng không lo lắng lắm.
...
Sức khỏe nguyên chủ Cố Tê Tê không được tốt, tuy rằng có đăng ký học ở học viện Tinh Vọng nhưng thực tế số lần đến trường trong một năm chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Sức khỏe không tốt cũng là nguyên nhân tính khí không tốt.
Linh Quỳnh tìm đến phòng học của Cố Tê Tê, khi đi vào, tất cả mọi người đều cho rằng cô đi nhầm phòng học.
Thẳng đến khi cô đi đến vị trí luôn không có ai ngồi mới có người phản ứng lại.
"Hình như đó là Cố Tê Tê......"
"Cô ta mà đi học á, mặt trời mọc ở hướng Tây rồi à?"
"Ta X!!"
"Cố Tê Tê đi học!!"
"Tôi đi học mà mấy người kích động vậy sao?" Linh Quỳnh không chút kiêng dè nào, trực tiếp hỏi.
"......"
Bọn họ thấy kỳ quái thôi.
Học kỳ này cô còn chưa lộ mặt đâu!!
Được rồi, học kỳ này mới khai giảng có mấy ngày.
Sau khi Linh Quỳnh lên tiếng, các âm thanh thảo luận nhỏ xuống không ít.
Tuy rằng chưa từng ở chung, nhưng bọn họ đều biết tính tình vị này không tốt, vẫn là không nên chọc vào.
Bên tai Linh Quỳnh đã thanh tĩnh, cô chậm rì rì nhét cặp sách vào hộc bàn.
Đại bộ phận học sinh đều đã đến phòng học, chỉ còn vài chỗ trống thôi.
Chỗ ngồi bên cạnh cô cũng không có ai, Linh Quỳnh thuận tay xem thử cuốn sách trên bàn, trên bảng tên viết ba chữ to 'Giang Lạc Mộc'.
Linh Quỳnh nhướng mày, bạn cùng bàn của Cố Tê Tê hóa ra lại là Giang Lạc Mộc?
Duyên phận nha!
Giang Lạc Mộc chính là con yêu ở vị diện này.
Sau khi tiếng chuông vào lớp vang lên lần đầu tiên mới thấy Giang Lạc Mộc vội vàng đi vào, trên người còn có dấu vết ướŧ áŧ của nước mưa.
Hắn có hơi sửng sốt khi nhìn thấy người ngồi cùng bàn.
Cô giáo đi vào từ hành lang bên ngoài, Giang Lạc Mộc nhanh chóng ngồi xuống, ghé mắt nhìn người nằm trên bàn.
Cô gái gối đầu trên cánh tay, nghe thấy tiếng động, xoay đầu qua, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên nụ cười say lòng người.
Cô vươn tay vẫy vẫy "Lại gặp mặt."
Giang Lạc Mộc: "!!!"
Sao lại là cô......
Cố Thất Thất...... Cố Tê Tê!
(Thất Thất với Tê Tê đồng âm)
Đồng tử Giang Lạc Mộc hơi co lại, khó trách hắn cảm thấy cái tên này rất quen tai.
Hắn mới chuyển đến đây vào học kì này, chỗ ngồi bên cạnh vẫn luôn không có ai, làm hắn còn nghĩ rằng chỗ đó không ai ngồi......
Sau lại nghe thấy có người nhắc cái tên này một hai lần, mới biết chỗ này có người.
Khó trách lúc ấy hắn chuyển đến chỗ này, ánh mắt của bạn cùng lớp nhìn hắn không đúng lắm.
"Chào...... Chào cậu." Giang Lạc Mộc nhét cặp sách vào phía dưới bàn học, lấy đồ dùng học tập cho tiết này ra.
Động tác thiếu niên khẩn trương, lúng túng, nhìn qua có chút đáng yêu.
"Cậu biết tôi sao?"
"Đã từng...... Nghe qua."
"A, tôi là bạn cùng bàn của cậu." Linh Quỳnh vươn tay qua phía hắn ở dưới bàn "Hôm nay là lần đầu gặp cậu, mong cậu giúp đỡ."
Giang Lạc Mộc liếc tới bàn tay để trong không khí.
Nhanh chóng nắm một chút, rụt về như bay "Cũng mong cậu giúp đỡ nhiều."
"Tôi sẽ nha." Giọng nói tiểu cô nương ngọt ngào mềm mại, dễ nghe hơn bất kì âm thanh nào.
Giang Lạc Mộc không nói tiếp nữa, dời lực chú ý vào sách giáo khoa.
Linh Quỳnh chống cằm nhìn hắn trong chốc lát, đầu ngón tay kéo áo khoác đồng phục của thiếu niên "Quần áo của cậu ướt rồi, mặc như vậy......"
"Bạn học Cố, không được quấy rầy người khác."
Cô giáo nhíu mày nhìn Linh Quỳnh.
Linh Quỳnh chắp tay trước ngực, làm một cái thủ thế xin lỗi hướng tới cô giáo, vừa ngoan ngoãn lại nghịch ngợm, khiến không ai đành lòng mắng cô.
Cô giáo sửng sốt, vị này đổi tính rồi à?
Cô giáo vẫn hồ nghi mà tiếp tục giảng bài.
Linh Quỳnh nằm vào bàn, lấy một tờ giấy từ trong cặp ra, chậm rãi viết chữ, sau đó truyền cho Giang Lạc Mộc.
Giang Lạc Mộc liếc nhìn cô một cái, lại nhìn lên trên bục giảng.
Cô giáo đang đưa lưng về phía dưới, chỉ hướng vào bảng đen viết chữ, Giang Lạc Mộc hít sâu một hơi, cầm lấy tờ giấy.
[ Quần áo cậu đang ướt kìa, cậu có khó chịu không? ]
Giang Lạc Mộc lấy bút viết lên mấy chữ, truyền tờ giấy về lại cho cô.
[ Tôi không sao, đồ bên trong khô mà. ]
[ À. ]
Giang Lạc Mộc đè tờ giấy dưới sách, không trả lời từ "à" kia của cô.
Linh Quỳnh lại nằm ườn lên bàn, rõ ràng không có ý nghe giảng bài.
Cô giáo cũng mặc kệ cô, chỉ cần cô đừng quậy phá là được.
...
Giang Lạc Mộc.
Là đứa con trai ruột mà Giang gia vừa tìm được về.
Năm đó khi mẹ Giang nhập viện sinh con, trong phòng bệnh còn có một người sản phụ, vừa lúc chồng của sản phụ kia cũng họ Giang.
Cho nên con của hai nhà bị trao nhầm rồi.
Cho tới bây giờ mới phát hiện.
Hoàn cảnh cha mẹ nuôi của Giang Lạc Mộc trong 2 năm hắn mới ra đời cũng không tệ.
Nhưng sau đó cha nuôi nghiện cờ bạc, rất nhanh liền phá hết của cải trong nhà.
Mẹ nuôi chán ghét cha nuôi vô dụng, không bao lâu sau cũng bỏ