Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Tiền Linh Quỳnh khắc kim là từ Quách Hải Lan cho cô tiền tiêu vặt, cô may mắn này vừa mới bắt đầu, bằng không chút tiền ấy, sao mà đủ rút.
Con yêu mới là thú nuốt vàng chân chính.
Phải nghĩ cách kiếm tiền thôi......
Ngày hôm sau Linh Quỳnh đến trường học, nghe thấy có người nói Hàn Cảnh bị mời đi uống trà.
Lúc ấy trên xe hắn còn chở theo một nữ sinh, hình như đã gây ra tai nạn giao thông.
Hàn Cảnh và Giang Khánh có quan hệ rất tốt vì Giang Khánh không thể trực tiếp đối đầu với Giang Lạc Mộc, cho nên dùng chút thủ đoạn khiến người anh em tốt Hàn Cảnh này ra mặt.
Bây giờ khắp người Giang Khánh đều là phiền toái, thân mình còn lo chưa xong, tự nhiên không thời gian chú ý tới người anh em Hàn Cảnh đồng cam cộng khổ nữa.
Linh Quỳnh đi vào phòng học, Giang Lạc Mộc đã ngồi tại chỗ của mình, đang học thuộc bài.
"Hôm nay cậu đến sớm thế à." Linh Quỳnh ngồi xuống, chào hỏi với hắn.
Giang Lạc Mộc không nhìn cô, nhẹ nhàng nói một tiếng: "Cậu cũng vậy mà."
Nói xong liền tiếp tục học thuộc bài, vẻ mặt rất là nghiêm túc.
Linh Quỳnh chớp mắt, rất ngoan ngoãn nhìn hắn mà không quấy rầy hắn.
...
Linh Quỳnh phát hiện Giang Lạc Mộc đang rất không vui.
Hắn không thể hiện ra ngoài, nhưng trong ánh mắt hắn không hề có chút sức lực nào, còn luôn thất thần.
Linh Quỳnh chống đầu vào bàn học, gửi tin nhắn cho cấp dưới Mạc Ngôn.
Hiệu suất làm việc của Mạc Ngôn rất cao, rất nhanh đã gửi lại cho cô một tấm ảnh.
Bối cảnh tấm ảnh là bệnh viện, sắc mặt Giang Khánh nhợt nhạt đang truyền nước.
Mẹ Giang ngồi bên cạnh, nhìn qua là hình ảnh mẹ con hoà thuận vui vẻ.
Mạc Ngôn còn tóm tắt mọi chuyện gửi qua.
Linh Quỳnh: "......"
Đcm!
Linh Quỳnh ném điện thoại vào hộc bàn, tạo ra tiếng động không nhỏ.
Giang Lạc Mộc liếc mắt nhìn cô.
Cô gái trẻ nằm ườn trên bàn, phồng má, nhìn có vẻ rất tức giận.
Đáy mắt Giang Lạc Mộc hiện lên một tia khó hiểu, cô làm sao vậy?
Giang Lạc Mộc suy nghĩ một lát, lấy một cuốn vở ra viết mấy chữ, đẩy qua cho cô.
Linh Quỳnh không nhúc nhích, chỉ đảo mắt qua, một hồi lâu sau cũng không có động tác gì.
Giang Lạc Mộc cho rằng cô không muốn nói chuyện, muốn lấy lại vở.
Nhưng ngay tại lúc này, tiểu cô nương duỗi tay đè vở lại, lấy bút dưới gầm bàn ra, viết mấy chữ.
[ Sau này ba ba sẽ che chở con!!! ]
Ba cái dấu chấm than, thể hiện quyết tâm vững vàng của người viết.
Giang Lạc Mộc: "......"
Linh Quỳnh nắm bàn tay nhỏ, ngồi một bên tức giận đến nghiến răng.
Chỉ cần là thứ con nhà người khác có, con yêu nhà cô cũng phải có!
...
Sau khi tan học Linh Quỳnh trực tiếp vươn người qua, tiến đến rất gần hắn, khiến nhịp tim Giang Lạc Mộc đập chậm nửa nhịp, né sang bên cạnh kéo dài khoảng cách.
"Hôm qua cậu dầm mưa lâu như vậy, không bị cảm sao?"
"...... Không."
Linh Quỳnh ấn cánh tay hắn, giọng nói nghiêm túc: "Cậu có."
Ngón tay tiểu cô nương không dùng chút sức lực nào, đè xuống cánh tay hắn, cách lớp đồng phục, độ ấm chậm rãi thẩm vào trong.
Giang Lạc Mộc không hiểu Linh Quỳnh có ý gì, cẩn thận trả lời: "Cơ thể tôi đang rất tốt, không có bị cảm......"
"Cậu phải có."
"???"
Linh Quỳnh nói xong cũng không quan tâm đến hắn nữa, ngồi lại về chỗ của mình, ở bên đó suy nghĩ lung tung.
Con yêu không bị cảm, cũng không thể diễn bị cảm
Nếu thế thì rất dễ dàng bị phát hiện......
Nhưng mà làm thế nào mới có thể bị cảm đây?
【 Tình yêu, rút thẻ không? Cô muốn bệnh gì cũng được nha~】
Linh Quỳnh cười lạnh, không rút, lăn!
【......】 Rõ ràng là do không có tiền.
Linh Quỳnh cúi đầu rút di động ra, chuẩn bị đi tìm công việc nào mà không cần vốn.
Từ khi cô đến Cố gia chưa làm chuyện gì cả, bây giờ đầu tiên phải đi điều tra Cố gia trước.
Cuối cùng cô phải biết ai đã lên kế hoạch gϊếŧ nữ chính.
Như vậy mới có thể tránh kết cục sau này của nguyên chủ.
Ai ngờ nước ở Cố gia không chỉ sâu, mà cá cũng rất nhiều.
Câu cá cũng thật hạnh phúc!
...
Linh Quỳnh đã tận dụng giờ ra chơi để đi bộ đến lớp học của Cố Ninh Lộ.
Cố Ninh Lộ đang nói chuyện phiếm với bạn, Linh Quỳnh đột nhiên tới tìm cô ta, cô ta không thể hiểu được, "Làm gì?"
Linh Quỳnh xoa xoa bàn tay nhỏ, con mắt sáng lấp lánh, tràn đầy chờ mong "Bán cho cô một tin tức."
"......"
Cố Ninh Lộ xoay người đi thẳng vào lớp.
Linh Quỳnh giữ chặt cô, vẻ mặt chân thành: "Chị ơi, tin tức này rất đáng giá, tôi thấy chúng ta là chị em mới bán cho cô đấy."
Cố Ninh Lộ: "???"
Ai là chị em của cô!
Cố Ninh Lộ rút tay về, ôm cánh tay, "Tôi không có tiền, mà cho dù có cũng sẽ không cho cô."
Nói đến câu này Cố Ninh Lộ còn rất tức giận.
Gần như trong mấy tháng này