"…… Người xấu?"
Thấy Lục Thiệu Khiêm giật mình, Hạng Tinh không khỏi nghi hoặc mà nhíu mày nhìn hắn.
Cô theo ánh mắt hắn nhìn qua.
Rồi chợt cả kinh.
Phía sau cô chủ quầy hàng, một nam nhân trẻ tuổi giống Bạch Húc như đúc!
Lại thấy biểu tình của Lục Thiệu Khiêm, cô đột nhiên ý thức được.
Có lẽ... hắn chính là Bạch Húc?!
Hai người khác thường tự nhiên cũng khiến cho cô gái chú ý.
Cô nghi hoặc, ánh mắt nhìn qua nhìn lại giữa người đàn ông đầy khí thế và nam nhân trẻ tuổi kia.
Đột nhiên nhớ tới cái gì, cẩn thận liếc Lục Thiệu Khiêm vài lần.
Cô hơi hoảng loạn, luống cuống tay chân, vội vàng dẹp quầy hàng, ném mấy lá bùa vào trong xe đẩy.
"Ca nhi, không phải anh đói bụng sao, chúng ta về nhà ăn cơm.!"
Cô kéo nam nhân còn chưa kịp trả lời kia và chạy vội.
"A, tiểu tỷ tỷ, cô còn chưa lấy tiền mà..."
Hạng Tinh trong tay ôm một đống bùa, vẻ mặt đầy mộng bức kêu lên.
Cô muốn đuổi theo nhưng người đàn ông bên cạnh không có ý định nhúc nhích.
Chỉ híp mắt lại, nhìn về phương hướng hai người vừa đi.
Hạng Tinh nhớ tới một màn kia, nhấp nhấp cánh môi, nhẹ nhàng nắm tay hắn.
Lúc này hắn mới bừng tỉnh, ôn nhu nói.
"Về khách sạn trước đi, em cũng mệt rồi."
Lục Thiệu Khiêm cười cười, xoa khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô, ánh mắt hơi hoảng loạn: "Bọn họ... ngày mai chắc sẽ bán lại, chúng ta đến trả tiền sau!"
"Được."
Hạng Tinh ngoan ngoãn gật đầu.
Xoay người rời đi, cô hơi rũ mắt, liếc nhìn phía sau một cái.
[Áp Áp.]
[Được rồi!!!]
Áp Áp hiểu được, trên bản đồ định vị thực tế ảo lập tức xuất hiện hai cái chấm xanh đi với tốc độ cực nhanh.
.....
Sáo Nhã vô cùng lo lắng chạy về nhà.
"A Húc, mau thụ dọn đồ đạc, năm