“…… A.”
Sáo Nhã trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải, chỉ có thể xấu hổ mà cười cười, tiếp nhận lấy.
Đang suy nghĩ phải dùng lí do gì để đuổi Hạng Tinh đi thì ngay sau đó cô gái trước mặt lại sụt sà sụt sịt.
"Hắt xì! ——"
Nhìn bộ dạng đáng thương run run đang xoa xoa cánh mũi đỏ bừng, Sáo Nhã dừng một chút, lại bỗng nhiên không còn ý định đuổi người nữa.
Chỉ có thể đem cô mời vào: "Bên ngoài lạnh lắm, cô vào trong uống ngụm trà!"
"Cảm ơn~"
Hạng Tinh ngượng ngùng gãi đầu, nhẹ nhàng đi vào.
Trong lòng lại mừng rỡ vì "quỷ kế" của mình đã thực hiện được.
Áp Áp xem đến đỡ trán thở dài: [A Tinh, cô thay đổi rồi, càng ngày càng không giống người mang khăn quàng đỏ!"
"Hứ...!!!"
Hạng Tinh ở trong đầu làm mặt quỷ, trực tiếp làm lơ nó.
Ngược lại cẩn thận đánh giá xung quanh.
Căn phòng này mang đậm phong cách truyền thống dân tộc nơi đây.
Không lớn nhưng sạch sẽ và tinh tế, có cảm giác rất ấm áp.
Nhìn nhìn, Hạng Tinh đột nhiên thấy một vật quen thuộc.
Đó là một chiếc áo ngụy trang cũ nát, đã chuyển dần sang màu đen.
Trực giác mách bảo rằng chiếc áo này cùng với trong ảnh chụp cô từng nhìn thấy giống nhau như đúc.
Cho nên nam nhân vừa rồi kia, tám chín phần chính là Bạch Húc.
Một bên khác, Sáo Nhã đang pha trà, thấy Hạng Tinh đang chăm chú nhìn cái áo kia của A Húc, đôi tay run rẩy một trận.
Lại có chút vô lực mà rũ đầu xuống, thở dài.
Chung quy vẫn là không tránh khỏi.
"Em gái, uống một ngụm đi."
Cô bước lên phía trước, đưa trà cho Hạng Tinh.
Bỗng nhiên cười vài tiếng: "Bạn trai em... biết A Húc đúng không?"
"....."
Hạng Tinh có chút