Cũng không thể nói cho tỷ ấy là mình ở trong cốt truyện biết được đi...
Giống như biết cô không giải đáp được, ở bên ngoài bình phong chợt truyền đến một tiếng cười khẽ: "Chuyện danh y Lê Huyền ở hoàng thành vô cớ mất tích bổn vương đã sớm nghe thấy, vẫn luôn điều tra."
"Đại quận chúa đừng lo, kết quả điều tra trước mắt xác thực là Lê Huyền vẫn còn sống, bổn vương cũng sẽ mau chóng tra ra chỗ của hắn."
"Chuyện này..."
Hạng Tình nghe vậy hơi bối rối.
Nhưng giây sau trên miệng lại nở nụ cười, quay người lại hướng tới bóng dáng cao lớn sau bình phong quỳ rạp xuống, cúi đầu tạ ơn: "Đa tạ vương gia tương trợ."
Vũ Văn Dận cười vài tiếng, phất tay áo xoay người: "Sắc trời không còn sớm, mang nàng trở về đi."
Dứt lời, liền cũng với Thanh Phong, Minh Nguyệt rời đi.
Hạng Tình đứng bất động hồi lâu, sau đó đột nhiên nhìn sang phía Hạng Tinh còn đang thất thần.
Nắm lấy hai tay cô, vẻ mặt phức tạp, không xác định mở miệng: "Vương gia hắn có phải đã làm gì muội hay không? Tại sao bỗng nhiên phụ thân lại muốn gả muội cho Dận Vương phủ."
Cho dù mình đã biết phụ thân cùng Dận Vương có quan hệ hợp tác, nhưng nàng cảm nhận được sự nguy hiểm trên người nam nhân này.
Càng đừng nói đến Dận Vương phủ kia, đó chính là đầm rồng hang hổ nổi tiếng khắp kinh thành!
Phụ thân thương yêu muội muội như vậy tại sao có thể đáp ứng gả muội ấy vào đó cơ chứ!
"Không... Hắn không làm gì muội cả."
Hạng Tinh lắc đầu, ánh mắt đột nhiên lâm vào trạng thái cuồng nhiệt, cười nói: "Là Tinh Nhi muốn gả, đầu bếp của Hoàng thúc tỷ tỷ thực sự nấu ăn rất ngon."
Buổi sáng có vịt nướng, buổi tối thì có gà nướng lá sen, cho dù có phải lên núi xuống biển thì cũng nhất định phải gả.
"....."
Nhìn muội muội vẻ mặt