Edit: cầm thú
"Khộng tệ không tệ, tiền đồ của cậu rất sáng lạn."
Lăng Hiểu ngồi ghế sau khen ngợi một câu, đồng thời cũng nhanh chóng tìm trong đống đồ ăn vặt những khẩu vị chưa từng nếm thử, chắc hẳn là sản phẩm mới mà Sở Hoài nói?
"Rắc."
Lăng Hiểu cắn một miếng, mùi vị ngọt ngào, cũng không tệ lắm.
"Lăng tiểu thư muốn đi đâu?"
Lúc này Sở Hoài lại hỏi Lăng Hiểu một câu.
"Cà phê Tinh Không."
Lăng Hiểu nuốt miếng khoai tây chiên xuống: "Cậu có biết đi như thế nào không? Cách nơi này hai con phố."
"Ừm."
Sở Hoài gật đầu, hắn thường xuyên đưa Sở Nguyên đến trường, đối với đường phố nơi này rất quen thuộc.
Hiện tại xe cộ trên đường cũng không đông, cho nên chỉ vài phút sau, xe của Sở Hoài đã đậu trước cửa quán cà phê Tinh Không.
Mà Lăng Hiểu cũng đã ăn xong gói khoai tây chiên trong tay rồi.
"Trước khi xuống xe Lăng tiểu thư có thể đóng góp ý kiến cho sản phảm mới của công ty chúng tôi không?"
Sở Hoài không vội tắt máy xe, ngược lại quay đầu, vẻ mặt nghiêm túc hỏi Lăng Hiểu một câu.
"Ách, khoai tây chiên vị phô mai này ăn cũng ngon, không đúng, ăn rất ngon, vô cùng thơm ngọt, nhưng mà... hình như có hơi ngọt quá, tôi nói với cậu, tôi thích nhất là vị cà chua."
Lăng Hiểu ăn ngay nói thật.
Có thể do gần đây ăn bánh ngọt trong tiệm cà phê, cho nên ăn đến ngấy rồi.
"Tôi cũng thích khoai tây chiên vị cà chua."
Nghe thấy Lăng Hiểu trả lời, Sở Hoài tin tưởng trả lời một câu.
"Vậy sao? Nhưng mà..."
Lăng Hiểu nhìn trong đống đồ ăn vặt, không có gói nào là khoai tây chiên vị cà chua cả.
"Cô thắc mắc vì sao trong xe của tôi không có? Thật ra tôi có thói quen để đồ ăn vặt trong xe là để cho khách hàng và bạn bè có thể thưởng thức, còn khoai tây chiên vị cà chua tôi sẽ không mang ra, bởi vì trước kia có một người đã nói với tôi, khoai tây chiên này... còn có vợ, đều không thể chia sẻ