Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Đường Quả tìm chỗ, tùy tiện ngồi xuống. "Hôm nay ta muốn thương lượng với cha một chuyện."
Đường Hạo Huy nhăn mày lại, mắt hiện ra vẻ chán ghét.
Đứa con gái này giống hệt mẹ nó, không biết lấy lòng là gì. Trừ có thiên phú tu luyện một chút thì chẳng có tí ưu điểm nào.
Hoan Nhi ngược lại, khiêm tốn, xinh xắn, thiên phú tốt, lần này còn trong họa có phúc, đột phá đến nguyên tướng sơ kì, thật đúng là con gái cưng của lão ta.
"Chuyện gì?"
"Ta muốn giải trừ hôn ước với Dạ Chu."
"Cái gì?"
Đường Hạo Huy giật mình. Dạ Chu là em ruột của đương kim Dạ Hoàng, tuổi tác không lớn, không ham quyền lực, có tu luyện thiên phú cũng cực kì cuồng tu luyện.
Đứa con gái này có hôn ước với Dạ Chu là do Thái Thượng Hoàng tác thành. Thái Thượng Hoàng thoái vị xong chỉ bế quan, mặc kệ những chuyện này.
Nói thật, lão ta không muốn Đường Quả với Dạ Chu giải trừ hôn ước.
"Láo toét, hôn ước là thứ mà ngươi muốn giải trừ là giải trừ?"
Đường Quả hơi cười, "Chỉ đến nhắc cha thôi."
"Chuyện này phải thương lượng. Ngươi vô duyên vô cớ biến mất đến ba tháng, vừa về đã muốn giải trừ hôn ước, ngươi có để lão cha này vào trong mắt không??"
"À? Đã thừa nhận là cha ta rồi?" Đường Quả mở to mắt, "Vậy cha ơi, cha có biết vì sao ba tháng này con không về không?"
Đường Hạo Huy không biết nhớ tới cái gì, sắc mặt biến đổi, cuối cùng cũng không nhắc chuyện này nữa.
"Tóm lại, ta không đồng ý giải trừ hôn ước."
"Trừ phi ngươi cho ta một cái lí do."
Hai người tan rã trong không vui. Kết quả này cũng không ngoài ý muốn của Đường Quả. Như cô nói, cô chỉ tới nhắc lão ta một tiếng.
Đường Quả vừa rời đi thì Lâu di nương bước vào.
...
Đường Quả ra khỏi nhà họ Đường, tiến thẳng về phía hoàng cung. Người nhà họ Đường nằm mơ cũng không nghĩ đến rằng cô thực sự muốn từ hôn.
[Kí chủ, có cần gấp vậy không? Mà, vừa nãy cô ngầu quá xá luôn!]
"Không phách lối thì không có phiền