Lăng Viễn bị Hàn Lãnh đánh cho choáng váng hết cả đầu óc nhưng vẫn cái bệnh nhây mà không chịu đi đâu lại càng bị Hàn Lãnh đánh cho té tát hơn
"Cậu có cút không thì bảo, fan của cậu đang vây đầy cổng bệnh viện đấy" Cô ngồi bên cạnh thấy hai người cãi nhau mà chỉ biết cười thầm, không ngờ người như Hàn Lãnh lại có người bạn tốt như thế, anh đúng là có phúc
Lăng Viễn thấy mình thì bị anh đánh đến đau gần chết mà cô thì cứ ngồi cười thế thì lên tiếng "Tôi là người cứu cô đấy, cô để yên cho chồng cô đánh tôi thế sao?"
"Em định bênh hắn?" Cô còn chưa kịp nói gì thì Lãnh đã quay sang đe dọa cô, cô giơ hai tay đầu hàng không dám hó hé nửa lời
Hết câu chuyện thì Hàn Lãnh đã trực tiếp khênh Lăng Viễn ra khỏi bệnh viện để cho đám fan bâu quay cậu ta, sờ hết chỗ này đến chỗ nọ
Đứng giữa đám đông, Lăng Viễn tuyệt vọng hét lên "Hàn Lãnh, lu ba ka chi"
Hàn Lãnh đi lại vào bệnh viện phẩy tay hai cái với cậu ta rồi chạy thật nhanh về với cô vợ bé nhỏ của mình
Cô ngồi trên phòng nhìn ra cửa sổ mà chỉ biết cười khổ hộ lăng Viễn, đúng là có một người bạn có phúc, đột nhiên có tiếng nói "Em cười gì đấy?"
Cô quay phắt ra nhìn anh đã thấy anh