Mấy người xung quanh nghe lén lại được một phen hú hồn, hóa ra cô gái nhỏ nhắn đơn giản ấy mới là Hàn thiếu phu nhân còn cái cô gái trông thì sang chảnh, quý phái kia thì thực ra lại là một đứa tiểu tam. Ánh mắt mọi người xung quanh nhìn cô khác hoàn toàn, đúng là người đời mà
Cô lại một lần nữa mỉm cười nhân hậu với cô ta "Nếu cô gọi tôi ra chỉ có thế thì tôi xin phép về trước"
"Cô đứng lại" Ả ta đứng bật dậy ngăn cô lại, cô ra vẻ bất ngờ rồi nói "A tôi quên, để tôi trả tiền nước cho, chắc cô tưởng tôi quỵt lên gọi tôi lại à, yên tâm tôi không nhỏ mọn thế đâu"
Mấy người ngoài cuộc thì cười muốn té ghế nhưng vì pháp lịch sự tối thiểu lên chả ai cười ra tiếng mà chỉ âm thầm cười, còn có vài người bàn tán "Không ngờ cái cô tiểu tam kia trông thì sang chảnh thế mà lại là người nhỏ mọn không tính được tiền nước"
"Vừa này cô ta còn nếu cần bao nhiêu tiền để rời xa cơ mà, chắc lúc đấy chỉ là giả vờ cho oai"
Nhiên Nhiên nghe thấy những lời đó thì hả dạ lắm, mặt cô ngước lên nhìn sắc mặt của ả ta đã tím tái lại vì tức rồi. Ả ta lườm cô tức muốn nổ phổi nhưng vẫn nhẫn nhịn, cô nhân viên bê nước ra
"Mời hai