Cô khó hiểu nhìn hai người đang thì thà thì thòa, trước giờ phong cách nói chuyện của Hàn Lãnh đâu phải lén lén lút lút, nói thật chứ nhìn hai người đám xúm vào nhau mà cô cứ cảm thấy buồn cười sao ấy
"Gọi em có gì không?" Nhiên Nhiên vẫn thắc mắc không biết làm sao vừa này Hàn lãnh lại đột nhiên nhắc tên cô, sau đó thì Lăng Viên nói gì đó hai người lại xúm vào buôn chuyện gì đó. Đàn ông con trai mà nhiều chuyện thế
Thấy cô nhắc tới mình, anh quay lại nhìn cô cười trừ "Không có gì đâu?"
Cô gật gật đầu, chắc là không có gì, ai mà tin được chứ nhìn hai người lén la lén lút bảo cô không tin sao được. Thôi thì mặc kệ hai người, cô bóc tiếp cái kẹo thứ hai cho vào miệng ăn một cách thản nhiên
"Cậu nói tôi chuyện đó làm gì?" hàn Lãnh nhỏ tiếng hỏi Lăng Viễn
"Thì tôi chỉ muốn tìm hiểu cô em này, cậu có thể giúp tôi hỏi vợ cậu"
"Cậu tự đi mà hỏi, ai lại đi hỏi vợ mình về người phụ nữ khác chứ"
Lăng Viễn nghĩ đi nghĩ lại thì thấy Hàn Lãnh nói cũng đúng, vậy thôi không hỏi Hàn Lãnh nữa, anh ta sẽ tự mình đi hỏi người khác. Lăng Viễn đi lại gần chỗ cô
"Trăm năm hạnh phúc, tại hạ cáo từ"
Cô đang ăn cái kẹo mà thắc mắc không ngừng, không biết hai người nói chuyện gì để mà bây giờ Lăng Viễn lại trở lên kì lạ tới như vậy nhưng cô mặc kệ nghĩ nhiều làm gì chô mệt đầu, dù sao cũng