Anh nhìn cô, mặt lạnh nhạt "Đừng có luyên thuyên" Anh kéo cô lại gần mình đá cái tên vướng víu kia qua một bên
"Nói đi, cậu đến có việc gì?" Anh thừa biết Lăng Viễn nhiều công việc kia sẽ chẳng rảnh hơi mà đi thăm đi chơi suốt ngày, cậu ta có khi công việc còn nhiều hơn cả anh, có khi chẳng có thời gian mà ăn
"Tôi muốn mượn vợ cậu chút"
Cậu ta vừa phát ngôn sau nhận ngay cú đá vào bụng, mặt cậu ta đau quăn lại ánh mắt đáng thương nhìn Hàn Lãnh "Tôi chỉ muốn mượn vợ cậu để tìm hiểu An Nhiên thôi mà"
"À thế à, sao cậu không nói sớm"
Lăng Viễn uất ức nhìn anh "Tôi còn chưa kịp nói đã lãnh đủ hậu quả"
Cô đứng một bên không hiểu chuyện gì, cái gì mà mượn cô rồi An Nhiên bạn thân của cô nữa, là sao nhỉ. LĂng Viễn đến gần cô hỏi "Nhiên Nhiên cô nương, cho tại hạ hỏi sở thích của An Nhiên cô nương là gì, thường thích quần áo màu gì?"
"Sao anh không hỏi cô ấy mà An Nhiên ở đây là ai?" Cô ngơ ngác nhìn hai người đàn ông, giải thích rõ giùm cái đi
"Là An Nhiên bạn thân của cô đấy" Lăng Viễn chống tay thái độ khá gắt gỏng với cô và ngay lập tức...
"Chồng ơi, cậu ta bắt nạt em" Nhiên Nhiên dùng bộ mặt giả tạo ra ;àm nũng với Hàn Lãnh một cái, đạt được ý muốn, cô nhìn Lăng viễn đầy thỏa mãn trong khi